|
| Rạp hát Share the world - Cô bé Lọ Lem | |
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
Kurama Thủy Thủ
Berry : 56
Tổng số bài gửi : 131 Đến từ : New World
| (#) Tiêu đề: Re: Rạp hát Share the world - Cô bé Lọ Lem 6/11/2014, 5:54 pm | |
| Nhân vật: Dì ghẻ | Lọ Lem | Hoàng tử | Tả quan | Hữu Quan | Vua | Mèo Anncifer
________________________
Đang tận hưởng buổi tiệc xa hoa tại hoàng cung thì tin dữ báo về tai Dì ghẻ.
- Dạ bẩm, Lọ Lem thoát khỏi lồng rồi ạ
- Bọn ăn hại, thế quách nào mà nó thoát được thế - Mặt dì ghẻ Steiner tối sầm lại
- Có tay trong đào đường hầm ạ
- Gửi lính đến cung điện ngay cho ta
- Vâng
- Nhắn Anncifer là nó bị cắt sữa, cắt cá hồi một tuần. Còn bọn bây bị cắt lương, cắt bảo hiểm răng miệng, cắt nghỉ đẻ có lương luôn - Nói xong Steiner dập mạnh con Den den Mushi
Vài phút sau, một dãy lính bao vây kín đường tới cung điện, vũ trang tận răng với bom đạn, thuốc nổ các loại. Mục đích chỉ có một, đó là chặn đường Lọ Lem tới đây. Nhưng xem ra, nhiệm vụ đã thất bại thảm hại khi Lọ Lem bay như một ngôi sao sáng cắt qua bầu trời đêm và hạ cánh xuống hoàng cung như Saiyan trong Dragon Balls.
Còn đang sốc vì độ Ăn lương Hại chủ của đám đầy tớ đã để con Lọ Lem vào được Cung Điện. Dì ghẻ Steiner lại càng sốc thêm khi thằng Hoàng Tử mặt ngu (mục tiêu đào mỏ) chạy theo Lọ Lem với con mắt hình trái tim. Không lẽ thằng hoàng tử này có Fetish với Khỉ Đột, nhìn mặt mày khỏe mạnh bình thường thế mà có khẩu vị ''đặc biệt'' đến thế sao.
Sự kiện nối tiếp sự kiện, thằng dở hơi nào đó chọi một trái lựu đạn vào giữa Vũ hội. Thằng cơ hội nào đó cũng chờ thế mà nổ súng. Cả sàn nhảy náo loạn lên hết. Thế là đi tong kế hoạch làm Nữ Hoàng Đêm Dạ Vũ của Steiner, đi tong cả kế hoạch dùng mấy đứa con gái đi đào mỏ bọn nhà giàu não cạn. Và tất nhiên, nạn nhân đáng thương bị dì ghẻ Steiner quy hết tội cho là cô bé linh trưởng vận bộ váy Channel Spring Collection mang tên Lọ Lem.
- LỌ LEM!!!!!!!!!!
- MỤ DÌ GHẺ!!!!!!!!!!
- AI CHO NGƯƠI TỚI ĐÂY!!!!!!!!!!?
- ÉO LIÊN QUAN TỚI BÀ!!!!!!!!!!!
- NGƯƠI THẬT LÀM TA XẤU HỔ KHÔNG THỂ CHUI ĐÂU CHO HẾT!!!!!!!!!! TA SẼ BỎ ĐÓI NGƯƠI 1 THÁNG TRỜI!!!!!!!!!!
- TÔI CŨNG ÉO CHỊU ĐƯỢC NỮA RỒI!!!!!!!!! HÔM NAY TÔI SẼ GIẢI QUYẾT DỨT ĐIỂM VỤ NÀY!!!!!!!!!!!
- ARGGGGG!!!!!!!!!!!!!!
Trận chiến kinh thiên động địa giữa Lọ Lem và Dì ghẻ chính thức khai mạc. Đáp lại cho từng quả bom nổ tung trong không trung là từng quả đấm với uy lực kinh hoàng chấn động cả không khí. Cái giây phút mà trận chiến nổ ra, ban nhạc tỉnh như ruồi của Hoàng Cung bắt đầu chơi bài Ode to Joy. Quả là một cảnh tượng đẹp như tranh vẽ khi mà 2 con quái vật đang choảng nhau sứt đầu mẻ trán dưới nền nhạc cổ điển. Tiếng nhạc hòa quyện cùng âm thanh của trận chiến và tiếng hét của các quý sờ tộc đang chạy cong đít lên để giữ gìn cái mạng của mình.
Cả Dì Ghẻ lẫn Lọ Lem đếu tung hết sức ra, ai cũng trong thế Công chứ chả thèm nghĩ đến Thủ. Mưa bom, bão đạn từ Steiner tung ra không ngớt. Lọ Lem cũng chả vừa, tung kim quyền nhanh như chớp, âm thanh va chạm nghe tựa sấm gầm. Hai người họ nhích tới đâu thì bán kính 100m quanh chỗ đó nát như ass hoàng tử đêm tân hôn (trong tương lai). Cuộc đối đầu cứ kéo dài mãi cứ tưởng không bao giờ ngừng thì tiếng chuông đồng hồ vang lên báo hiệu 12 giờ khuya đã điểm. Cứ từng tiếng chuông một vang lên thì từng món đồ trên người Lọ Lem bị lột dần đi. Cuối cùng, moàn thoát ý kết thúc với việc trện người Lọ Lem chỉ còn độc chiếc pantsu điểm họa tiết trái tim và đuôi guốc Tôm mỳ. Dì ghẻ Steiner ngay khi được chiêm ngưỡng cơ thể tự nhiên, trần trụi của Lọ Lem thì liền đứng hình. Đêm đó, một phần trong bà như đã chết, hình ảnh này đã để lại một vết sẹo lớn mà mãi về sau luôn ám ảnh đời bà.
Một quả bom khói được chọi ra, làn khói trắng đục nhanh chóng bao trùm cả Hoàng Cung. Theo sau đó là một mũi phi tiêu thuốc mê được phóng thẳng vào Lọ Lem. Nàng trúng đạn và gục xuống như một con khỉ đột trên kênh Animal Planet. Dì ghẻ Steiner nhanh chóng vác Lọ Lem rút lui trên chiếc trực thăng đang chờ sẵn để tránh thêm phiền phức. Đâu đó trong đống hoang toàn của cung điện là một chiếc guốc to uỳnh bị rớt lại...
|
| | | Kurama Thủy Thủ
Berry : 56
Tổng số bài gửi : 131 Đến từ : New World
| (#) Tiêu đề: Re: Rạp hát Share the world - Cô bé Lọ Lem 6/11/2014, 5:55 pm | |
| Nhân vật: Hồ ly - Đức vua Knightwalker - Hoàng tử Axel Des Adler - Chuột nhãi nhép - Lọ Lem _______ Nội dung dưới đây không thuộc về Cielo Rosso. Chỉ mượn tạm hình dáng nhân vật để nhập vai đóng cổ tích. Ta đẹp. Ta dĩ nhiên biết điều đó. Người ta thường bảo, tốt khoe, xấu che. Vậy thì có gì sai khi ta mặc áo phanh ngực, khoe sáu múi cơ đều như bắp, lướt đi trên thảm đỏ? Xem kìa, bao nhiêu cô gái xung quanh nhìn ta. Nước bọt nhiễu nhão đến tưởng chừng có thể chết chìm, còn hơn cả gã hoàng tử mặt vên tới trời kia, làm ta khi cố giả vờ cười đáp lại cũng không khỏi rùng mình. Ta biết mà, hồi xưa cũng đẹp trai lắm, giờ đỡ rồi. Có ta trong hoàng cung này là nỗi cứu vớt lớn lao, ta chẳng dám so mình với hoa vì sợ chúng thẹn thùng ấp cánh, chẳng mấy khi đi dạo ngang hồ vì lo cá chẳng dám trồi lên ngắm nhìn. Phải chăng vầng hào quang chiếu rọi khi mái tóc vàng phảng phất dưới mặt trời, sẽ lóa đi cả vầng dương chói rạng, nên ta mới ngại dấn bước vào ban ngày (xin nhấn mạnh, chứ không phải ta sợ đen da.) Vậy mà trăng kia hằng đêm, cũng chỉ dám mượn mây che đi khuôn mặt, không dám ló dạng. Đẹp... nếu là một điều ác, e ta sẽ là tội nhân thiên cổ. Mà, đêm nay không phải nói về chuyện đó. Bên cạnh ta bước đi trên thảm cỏ hiện giờ là tên vua của vương quốc này, và đêm nay là dạ vũ cực kỳ lớn của vương quốc. Ta dĩ nhiên, sau khi cùng gã khoác tay lên chính điện, giờ cũng yên vị một chỗ mà trông bao quát toàn bộ buổi tiệc xa hoa, nơi tụ hội hết thảy những mỹ nhân bậc nhất vương quốc, để ứng cử vị trí bên cạnh hoàng tử. Và, mới hài hước làm sao. Như ta đã nói, hoàng tử - nhân vật chính của đêm nay, kẻ đang đi với gương mặt ngờ nghệch đến đáng thương hại kia, ngoài nhan sắc và một chút tài vặt, thì chẳng còn đọng lại gì khác ngoài một đám tàu hũ trong bộ não bé tẹo (tội nghiệp, đẹp mà bị khùng, không những bị khùng mà còn bị ngu). Hãy xem cái cách hắn cười mới ngớ ngẩn làm sao, lại thêm cái tội hoang tưởng, họa có trời mới cứu nổi. Lọt vào mắt xanh hắn, nếu chẳng phải hạng tâm trần trốn trại thì cũng nhà thương điên bó tay, dĩ nhiên, hẳn theo kèm đám cơ bắp chẳng khác hoàng hậu trước kia. (Người đàn bà đã bị ta ám đến phát điên mà chết, nhưng vì yêu thuật mà mỗi người chứng kiến, hình dung theo một cách khác nhau.) Khó thể hình dung nổi trên đời tồn tại nữ nhân thứ hai mang thân hình đó, mà nếu có, hẳn phải... XOẢNG!!! Một chuỗi những tiếng đổ vỡ vang lên, ngay lập tức làm gãy đôi không khí náo nhiệt của buổi tiệc. Quả nhiên ta còn tự hỏi làm thế quái nào ngày hôm nay bình yên như vậy, hóa ra hỗn loạn chỉ chờ đến lúc này. Nhìn thử xem, chẳng phải ta chỉ vừa mới nói xong, thì tức thời, trong đám khói bụi đã hiện ra một đứa con gái thân hình như tập gym đã nhiều năm. Gương mặt hí hửng bên dưới cái cài tóc kim sa lấp lánh, đôi hoa tai tròn lẳng đồng bộ với hai tay phồng của váy dài. Vạm vỡ, không, lực lưỡng... không, không từ nào có thể diễn tả được đám cơ bắp khiến ta không phân biệt được đâu là ngực đâu là cơ ngực. Ban này ta chưa nói hết sao? CHÔN! LẬP TỨC CHÔN NGAY, ĐỪNG CHO NÓ ĐẺ TRỨNG!!! Thật là một nhan sắc thảm họa, kinh khủng đến xúc phạm người nhìn, vậy mà ánh mắt đắm đuối hoàng tử trao về cô ta lại nồng nàn đến phát nôn. Quả thực không còn gì để nói về thẩm mỹ của gã tửng này, nếu ta không phải đang lắc đầu, thì phải làm gì bây giờ? Facepalm chăng? "King Kông xổng chuồng." Đức vua hét lên, giả vờ như yếu đuối rồi ngã vào vòng ta. "Em yêu đừng xúc động quá, không tốt đâu." Ta (đạo đức giả mà nói thì, đôi khi tỏ ra galant chút cũng không phải là không tốt), lập tức đỡ lấy thân hình kia, bằng lời dịu ngọt mà dìu gã trở lại ngai vàng, rồi phóng tầm mắt quan sát toàn bộ hỗn loạn bên dưới. 'CỐP!!!' Đang còn nhíu mày thì một mảnh kính nhè thẳng đầu ta mà rơi xuống, khiến nó vỡ tan thành từng mảnh khi vừa chạm đến tóc ta. Đừng giỡn, đồng ý là yêu lực làm đã đám tóc được bọc bởi lớp bảo vệ bất khả xâm phạm, dù sờ lên vẫn mềm như tơ, thì vẫn đau thấu trời xanh. Thoáng chút bất ngờ, ta mặc kệ đám lố nhố bên dưới mà ngước lên. Ánh mắt vô tình chạm phải hai con chuột to tổ bà chảng, đang cười gian manh trên nóc trần trong suốt. Cái quái gì thế??? Bung toàn bộ đám móng sắc lẻm, ta lập tức nhấn chúng vào vách mà leo lên. Một tay bung nóc, tay còn lại túm cổ con chuột vừa cắt kính, ta ném nó lên nóc nhà, vừa vặn đủ xa để tránh đám ồn ào dưới kia. Thằng nhãi này giỡn mặt à? "Mày vừa khoét kính làm nó rơi xuống đầu tao phải không?" "Ờ đấy, rồi sao?" Nó vênh mặt đáp, mái đám tóc dài bay lòa xòa trong gió đêm che đi một phần tai nhọn, tiện thể che luôn nụ cười ngạo nghễ đến khốn nạn của mình. "Mặt vậy là muốn gây chuyện hả?" "Chính nó." Ta ngước lên nửa phần, đoạn lấy tay quệt ngang mũi một cái. "Đập lộn đi, tao sợ mày chắc!" "Thì đập, đừng tưởng dùng mị thuật mà lên mặt được với anh." Nó nhếch môi. "Anh trảo cho nát mặt thì mị nữa cũng vậy" "Anh éo, như nhau cả thôi." "Bây bao tuổi mà lớn lối?" "Ngàn tuổi thì sao?" "Anh đây tám ngàn chưa xưng ông tổ bây thì thôi." Lời nói chưa chạm đến tai đã bốc lên mùi dối trá, khiến ta nhíu mày khó chịu, vận thuật xác định lại đối thủ trước mặt lần nữa. Ta tự thân sống hơn cả ngàn năm nay rồi, chưa ai dám xưng trước mặt bằng anh. Đằng này thằng nhãi mới chưa được hai mươi năm, lẽ ra tuổi nó còn chưa hóa tinh nổi, (dù mặt nó còn già hơn mặt ông già ta) lại dám cất lời như vậy. "Đừng nói nhiều. Tới đi!" Để ta xem đập nát bản mặt kia thì ngươi có còn nhếch môi được nữa không. |
| | | Kurama Thủy Thủ
Berry : 56
Tổng số bài gửi : 131 Đến từ : New World
| (#) Tiêu đề: Re: Rạp hát Share the world - Cô bé Lọ Lem 6/11/2014, 5:56 pm | |
| Nhân vật: Chuột anh - Chuột em - Hồ ly to mồm Địa điểm: Thế giới Lọ Lem Thời gian: Đêm dạ vũ Cổ tích 1: Lọ Lem = Phân cảnh hai = Con hồ ly tinh khi nãy bị Chuột em nhà ta lỡ tay làm rơi kính xuống trán, quả nhiên đã nhảy lên trả thù. Còn đang bận đắm đuối ngắm nhìn màn xả súng vừa mới được khúc dạo đầu của Lọ Lem thân thương, phút sau Chuột em đã bị thộp cổ quăng đi mà chả hiểu mô tê gì. Kinh ngạc tới mức cái đầu nóng máu côn đồ của nó chưa kịp phản ứng thì kẻ tấn công đã sấn sổ đến với vẻ mặt tsun đến không thể tsun hơn: "Mày vừa khoét kính làm nó rơi xuống đầu tao phải không?" "Ờ đấy, rồi sao?" Nó vừa xoa xoa cái cổ vừa bị túm vừa rủa thầm, của nợ cái dòng hồ ly, rặt một bọn tiểu nhân nhỏ mọn. Có mảnh kính mà cũng phải đòi nợ nó. Và bị tách khỏi Lọ Lem cùng màn đấu súng oanh liệt của nàng, hiện nó đang rất cú. Vì thế nên chuột em nhếch môi cười. "Mặt vậy là muốn gây chuyện hả?" "Chính nó." Tên hồ ly nhép hung hăng làm ra vẻ côn đồ, dù cái dáng ỏng ẹo của ẻm chỉ khiến động tác kia thêm sức gợi đòn. "Đập lộn đi, tao sợ mày chắc!" "Thì đập, đừng tưởng dùng mị thuật mà lên mặt được với anh." Nó vẫn nhếch môi, cái cười càng nhuốm màu tà ý. "Anh trảo cho nát mặt thì mị nữa cũng vậy" "Anh éo, như nhau cả thôi." "Bây bao tuổi mà lớn lối?" "Ngàn tuổi thì sao?" Không hổ là hồ ly thành tinh. Chuột em không cần đến nửa giây băn khoăn, liền khinh khỉnh đáp. "Anh đây tám ngàn chưa xưng ông tổ bây thì thôi." Đằng sau Chuột anh mới tới bằng Cân đẩu vân thó của Bụt vừa nghe đã cười tí rớt khỏi bầu trời. Ôi em anh nó mới mười chín thôi. Nó xạo cháy nhà là vậy, mà mặt vẫn khủng khỉnh trêu ngươi chẳng giống chuột chút nào, thảo nào con hồ ly kia tức tới mức xù hết cả lông tơ lên rồi. "Đừng nói nhiều. Tới đi!" Đoạn Hồ ly đứng trên không phóng thẳng môt quả cầu lửa cực đại về phía Chuột em. Xùy thằng anh shota nhà mình tránh ra, thế rồi Chuột em ngẩng lên nhìn. Chơi phép à? Ờ gay rồi, nó chỉ có mỗi cây đũa gãy của Tiên, và câu thần chú mở cửa chết tiệt không linh nhiệm thôi. Kệ, làm liều. "Avada Kedavra!" Nó hét. Một luồng sáng xanh phóng thẳng từ cây đũa phép vào quả cầu, khiến nó nổ tung. Ơ hơ, thần chú mở cửa mà cũng mạnh quá xá! Thế nhưng Chuột em đắc ý chưa được bao lâu thì đám tàn lửa đã dội thẳng xuống người nó như mưa sao băng, tránh không hết bị cháy rụi mất nửa bàn tay đang cầm đũa. Đau! Chuột em vừa căm hận đập lửa trên tay xuống ngói nhà vừa rủa thầm, nó thề không đội trời chung với lửa! |
| | | Kurama Thủy Thủ
Berry : 56
Tổng số bài gửi : 131 Đến từ : New World
| (#) Tiêu đề: Re: Rạp hát Share the world - Cô bé Lọ Lem 6/11/2014, 5:56 pm | |
| Nhân vật: Hồ ly - Chuột nhãi nhép _______
Ta vung nhẹ tay, phóng một quả hỏa cầu về phía con chuột nhép, khiến nó rút vội ra cái que gì trông như khúc cây mà hét lên.
"Avada Kedavra!"
Lập tức một luồng sáng xanh lao tới như phân tách quả cầu làm đôi, nổ tung mà ném tàn lửa đi tung tóe. Vài vệt rớt lên tay con chuột nhép, khiến nó hất vội tay, vẫy vẫy để dập tắt.
Dù có thế nào, ngàn đời chuột vẫn là chuột thôi.
Nhìn nó nhếch mép, ta một tay vuốt ngược tóc mái đang còn lòa xòa trước mặt, tay còn lại phẩy nhẹ, rồi hét lên.
"Sectumsempra" (cắt sâu mãi mãi)
Đừng tưởng có mình ngươi biết thần chú.
|
| | | Kurama Thủy Thủ
Berry : 56
Tổng số bài gửi : 131 Đến từ : New World
| (#) Tiêu đề: Re: Rạp hát Share the world - Cô bé Lọ Lem 6/11/2014, 5:57 pm | |
| Nhân vật: Chuột anh - Chuột em - Hồ ly to mồm Địa điểm: Thế giới Lọ Lem Thời gian: Đêm dạ vũ Cổ tích 1: Lọ Lem = Phân cảnh hai =
"Sectumsempra!" Hồ ly phẩy nhẹ mấy ngón tay một cách điệu đà - hoàn toàn không hợp với cách ăn mặc của em nó hiện nay nhưng lại cực ăn rơ gương mặt gợi đòn. Chuột em chuyển cây đũa phép qua tay trái, vừa vặn lúc anh trai shota của nó chẳng biết từ khi nào đã luồn tới phía sau, ôm lấy cổ nó mà nhoẻn cười. "Thần chú mở khóa không phải Avada Kedavra đâu." "Đại ca, nhiều chuyện quá!" Anh nó ghé tai thì thầm một câu. Chuột em cũng không có thời gian nghĩ nhiều, liền vung cây đũa lên lần nữa mà bật ra một từ. "LUMOS!" Đầu đũa phép bừng sáng! Vâng, sáng chói và rực rỡ như đêm rằm, cơ mà... để làm quái gì trong khi đối thủ lơ lửng trên cao thế kia?? Chuột em cảm thấy một cơn đau xé ngang lồng ngực, trước mắt tối sầm đi, nhưng vẫn đủ nghe thấy một câu áy náy của Chuột anh khi anh quắp nó lên Cân đẩu vân phóng đi. "Ta đang định đọc cho đệ các thần chú xuất hiện từ đầu quyển sách cơ mà..." Vâng, tuyệt lắm, đại ca ngây thơ vô số tội của nó ạ... Chuột em còn nghe thêm một giọng oanh vàng cùng oán khí không dứt đuổi đằng sau, trước khi ngã gục vào lòng anh nó... "Đứng lại thằng chuột xù nợ kia!!" Ê hê, có anh trai để làm gì? |
| | | Kurama Thủy Thủ
Berry : 56
Tổng số bài gửi : 131 Đến từ : New World
| (#) Tiêu đề: Re: Rạp hát Share the world - Cô bé Lọ Lem 6/11/2014, 5:58 pm | |
| Nhân vật: Hoàng tử | Nhà vua | Tả quan | Hữu quan | Hồ ly trụi lông | Mĩ nhân kinh kông | Dì ghẻ ------------------------------------------------------------------------------------------------------- Tóm lại là vì thằng tác giả đang chán đời và không có chút hứng thú viết lách gì nên câu chuyện xin được tiếp tục như sau: Người ta luôn nói tình yêu là một thảm họa. Người ta cũng nói thần ái tình chỉ là một đứa trẻ, nên mũi tên tình ái luôn tạo ra những nghiệt duyên dở khóc dở cười. Thế nhưng người ta cũng nói rằng kẻ đang yêu luôn mù quáng, thế nên dù là thị nở thì trong mắt người tình vẫn cứ hóa Tây Thi. Chàng tất nhiên không hề mù quáng. Chàng luôn tự tin vào con mắt thẩm mĩ của mình. Chàng cũng luôn tự tin vào khả năng nhìn người tuyệt vời không ai có thể qua mặt. Thế nên khi chàng nhìn thấy cô gái hoàn hảo của mình chỉ chăm chăm tìm đến chiếc bàn chất đống đồ ăn, mặc xác cả tên tả quan đang tìm cách gây sách nhiễu, chàng ngay lập tức hiểu được cách thức thuần hóa nàng. Tiện tay quơ lấy cái vương miện sắp lệch khỏi đầu lão vua già ném cho tên tả quan, của hôn quân ban cho gian thần, trong tay kẻ nào cũng đều như nhau, sau này có cuộc cãi vả cũng coi như có kịch vui mà xem, lôi sự chú ý của hắn ra khỏi mĩ nhân, chàng liên nhanh chóng tiến lại gần nàng. Quả nhiên đúng như chàng dự đoán, khi chàng đưa ra lời cầu hôn với sinh lễ là lời hứa trọn đời cho nàng ăn uống no say thoải mái, đôi mắt như ốc bưu nhồi của nàng ngay lập tức sáng quắc lên như ngọn đèn hải đăng, chàng có thể nhìn thấy cả ánh sáng từ nó chiếu thẳng vào mặt chàng. Thật là một khát vọng mãnh liệt làm sao. Nó khiến trái tim chàng đập thình thịch liên hồi. Vậy là deal. Ngày 3 bữa cơm và một nữ hộ pháp giỏi việc đánh đấm, đảm việc nhà, trung thành, chăm chỉ. Cuộc đời mới tươi đẹp làm sao. Nhưng trước khi duyên phận của chàng được vẹn toàn, thì hai tên ăn không ngồi rồi, cả đời chưa làm được gì có ích cho nhân loại ngoài phá hoại, ăn no rửng mỡ, đã vác xuống hai họng súng to lòm mà nã xối xả vào mĩ nhân hộ pháp của chàng. Lại thêm một cảnh tượng nhốn nháo liên hoàn, khiến cho những định kiến của chàng về sự nhàm chán của các bữa dạ tiệc hoàng cung bay đi mất sạch. Tâm hồn chàng càng nở hoa hơn khi nhìn thấy mĩ nhân hộ pháp nhảy bật lên bàn ăn như một con kinh kông khổng lồ bị cướp mất miếng thịt trong mồm, dù sự thật xem ra cũng gần như thế, và gầm lên như một con thú bị thương, bi thảm thê lương. “Mày là thằng nào!!? Sao lại bắn tao!!?” “Mau tránh xa Hoàng tử ra, tên khủng bố!” Tên hữu quan hét lên. “Dám phá hỏng bữa ăn của tao, mày chán sống rồi!” Mĩ nhân hét ngược lại rồi quay qua chàng dịu dàng mà nói. “Chàng cứ ở đây đợi ta một lát.” (??????!!!!!!!!! – Hoàng tử có bộ phiên dịch tự động rất tuyệt vời.) Thế rồi nàng lao vào tên hữu quan. Chàng trìu mến nhìn nàng. Quả nhiên là một mĩ nhân dũng mãnh vô song. Chàng liền nhảy tót lên trên chiếc ngai vàng của vua cha, lúc này đang bò lóp ngóp ở chỗ nào chỉ có chúa mới biết, chắc chạy theo con cáo trụi lủi đi hú hí góc nào, chuyện riêng tư gây hôi chứng đau mắt hột cấp tính cho loài người. Chàng kệ xác tên vua cha lẩm cẩm bất lực của chàng, thoải mái gác chân lên một bên thành của chiếc ngai vàng, dựa lưng vào lớp nệm êm ái sau lưng, đưa mắt dịu dàng quan sát cuộc chiến của mĩ nhân. Nếu nàng sống sót sau màn nã súng của hai tên quan ăn hại kia, nàng chính là hình mẫu lý tưởng của nàng hầu thời hiện đại mà chàng luôn tìm kiếm. Hình như nàng đang có đối thủ. “LỌ LEM!!!!!!!!!! ” “MỤ DÌ GHẺ!!!!!!!!!! ” “AI CHO NGƯƠI TỚI ĐÂY!!!!!!!!!!? ” “ÉO LIÊN QUAN TỚI BÀ!!!!!!!!!!!” “NGƯƠI THẬT LÀM TA XẤU HỔ KHÔNG THỂ CHUI ĐÂU CHO HẾT!!!!!!!!!! TA SẼ BỎ ĐÓI NGƯƠI 1 THÁNG TRỜI!!!!!!!!!!” “TÔI CŨNG ÉO CHỊU ĐƯỢC NỮA RỒI!!!!!!!!! HÔM NAY TÔI SẼ GIẢI QUYẾT DỨT ĐIỂM VỤ NÀY!!!!!!!!!!!” “ ARGGGGG!!!!!!!!!!!!!! ” Nghệ thuật câu word là lặp lại những câu thoại từ tt người khác *uống trà*
Ra tên nàng là Lọ Lem. Một cái tên thật hợp với nàng. Xem ra đời nàng cũng thật lắm chông gai. Chẳng trách nàng lại có một tình yêu mãnh liệt với thức ăn như vậy. Thật cảm động lòng người. Cuộc chiến giữa nàng và dì ghẻ diễn ra như thế nào, mời xem lại những tt trước của các nhân vật liên quan. Chỉ biết khi khói bụi đã tan, hoàng tử không khỏi sửng sốt khi nhìn thấy Lọ Lem đã mất hút chốn nào. Chỉ còn đôi giày to như chân voi mà đảm bảo không cô gái nào ngoài nàng mang vừa vặn. Hoàng tử vội nhảy khỏi khán đài, tức chiếc ngai vàng, để tới chỗ tang vật còn để lại, trước khi tên hữu quan kịp nã súng bắn nát bét nó. Chàng nhặt chiếc giày lên và ngắm nghía mãi không thôi. ( Phép thậm xưng là một phép tu từ rất đắc dụng trong những trường hợp cần lấy nước mắt cá sấu từ đọc giả) Người đi một nửa hồn tôi mất Một nửa hồn kia vẫn xài (như) thường. Chàng đã quyết định rồi. Định mệnh chỉ tới có một lần, phải biết nắm bắt lấy để sau đó không phải xót xa ân hận vì những phút giây chần chừ hoài phí thời cơ. Biết tìm ở đâu ra một hộ pháp a.k.a con ở bơ phẹt như thế? Khi mà những gì cần đầu tư chỉ là cơm ngày ba bữa và quần áo lành lặn mặc qua ngày? Chàng tao nhã ném chiếc giày bay cái vút tới cắm ngay chốc phía trên cách đầu lão vua già mới trồi lên từ cái xó xỉnh nào đó chỉ vài phân. “Thích khách! Bớ...” Vua cha yếu sinh lý của chàng la lên oai oái như heo chọc tiết lần hai. “Tôi muốn đăng tin tuyển vợ, lão già.” Chàng nở nụ cười như ánh thái dương về phía vua cha còn chưa kịp hoàn hồn. “Loan tin cho toàn thể con dân, nếu cô gái nào đi vừa chiếc giày này sẽ trở thành vợ của hoàng tử.” --------------------------------------------------------------------------------------------------- |
| | | Kurama Thủy Thủ
Berry : 56
Tổng số bài gửi : 131 Đến từ : New World
| (#) Tiêu đề: Re: Rạp hát Share the world - Cô bé Lọ Lem 6/11/2014, 6:01 pm | |
| Nhân vật: Lọ Lem | Dì ghẻ | Mèo
_____________________________
- Ừm..
Lọ lem từ từ tỉnh dậy, lờ mờ nhìn khung cảnh xung quanh nàng. Một căn hầm ẩm thấp và tăm tối, lóe sáng vài ngọn lửa than được đặt ở góc phòng.
- Đây.. là đâu..?
- Đây là 1 căn hầm bí mật do chính tay ta thiết kế. - Một giọng nói không thể quen thuộc hơn vang lên. Lọ lem đưa mắt sang nhìn mụ dì ghẻ đang ngồi vắt vẻo ở chiếc ghế gỗ ngay gần nàng.
- Mụ..
Định tấn công, tuy nhiên có vẻ như chân tay của nàng đã bị khóa chặt lại bằng những sợi xích sắt chằng chịt, và tất cả đều được nối lại vào 1 ổ khóa khổng lồ duy nhất.
- Giãy dụa vô ích, chỉ có thánh phồng tôm may ra mới thoát khỏi đống xích này mà thôi. - Mụ dì ghẻ nói với giọng đầy tự tin, tay tung lên tung xuống chiếc chìa khóa sáng lấp lánh, có vẻ như đó chính là chiếc chìa khóa dùng để mở ổ khóa khổng lồ kia.
- Mụ già khốn kiếp!! Sao bà lại nhốt ta ở đây!!?
Mụ dì ghẻ cười khẩy 1 cái rồi nói:
- Hiện tại trong thị trấn, Hoàng tử đang ráo riết truy tìm 1 người con gái đã đánh cắp trái tim của chàng ta. Cô ta không để lại thông tin gì ngoài 1 chiếc giày thủy tinh duy nhất. Bất kì ai đi vừa chiếc giày thủy tinh ấy, người đó lập tức sẽ trở thành vợ của hoàng tử.
- Đó.. Đó chẳng phải là giày của tao sao!!!?
- Đúng vậy, và tất nhiên tao không thể để một đứa như mày trở thành vợ hoàng tử được, điều đó sẽ làm ô uế cả cái đất nước này, và đặc biệt hơn là sự GATO không thể nói ra thành lời của tao. Người trở thành vợ của hoàng tử chỉ có thể là 2 cô con gái của tao mà thôi!! Mày nghe rõ chưa!!?
- Khốn kiếp!!
Xoay xoay chiếc chìa khóa, mụ dì ghẻ nói tiếp:
- Tao sẽ giam giữ mày ở đây cho tới khi đợt thử giày này kết thúc. Ngoan ngoãn chấp nhận số phận đi. HAHAHAHAHA!!!
- CÁI ĐỆCH!!!
Dừng điệu cười hiểm độc lại, mụ dì ghẻ ném chiếc chìa khóa cho con mèo gian ác, thú cưng của bà.
- Mèo ngoan, chăm sóc con nhỏ này cẩn thận nhé.
- Đã rõ. - Con mèo gian ác treo chiếc chìa khóa lên vòng cổ, rồi rút từ đâu 1 cái roi da dài ngoằng cả chục mét ra và mỉm cười đầy nham hiểm.
- Này.. đừng đùa nhé..
- Chúc vui vẻ, Hahahahahaha!! - Mụ dì ghẻ bước lên cầu thang và đóng mạnh cái cửa lại.
Chiếc roi da vung mạnh lên trời và quất thẳng về phía Lọ lem. Những tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang vọng khắp căn hầm.
Số phận của Lọ lem rồi sẽ ra sao? Xin đợi hồi sau khắc rõ. |
| | | Kurama Thủy Thủ
Berry : 56
Tổng số bài gửi : 131 Đến từ : New World
| (#) Tiêu đề: Re: Rạp hát Share the world - Cô bé Lọ Lem 6/11/2014, 6:02 pm | |
| Nhân vật: Cha Lọ Lem | Lọ Lem | Mèo Anncifer | Dì ghẻ | Chuột 1 | Chuột 2 Thời gian: Tag 1/ Monat Thu/ Jar 1 _____________________________ Andrew là một người đàn ông khá lãnh đạm và vô tâm, nhưng điều đó không có nghĩa là ông có thể phớt lờ tất cả mọi chuyện. Buổi sáng sau đêm Vũ hội Hoàng Cung, ông tuyệt nhiên không thấy bóng dáng của cô con gái trời đánh Lọ Lem đâu cả. Căn nhà im ắng đến lạ thường, hoàn toàn không có tiếng đồ đạc đổ vỡ loảng xoảng hay tiếng bom nổ ầm ầm như mọi ngày. Con mèo Anncifer cũng vắng bóng, bình thường giờ này nó vẫn hay quấn quýt bên cạnh ông. Mụ vợ và hai đứa con gái riêng thì quanh quẩn trong nhà, tất bật chuẩn bị cho việc đón tiếp những viên quan lớn sắp đến để thử giày dép gì đó theo như lệnh của đức vua. Không mấy bận tâm đến chuyện đó, cũng như không muốn đụng mặt đám quan lại trong cung, Andrew rời phòng khách, quyết định dạo một vòng quanh nhà để tìm Lọ Lem và con mèo (thực ra tìm con mèo là chính ). Khi đi xuống khu vực gần tầng hầm, ông chợt nghe thấy tiếng gào rú đến ghê rợn vọng lên từ phía dưới. Cái chất giọng ồm ồm như bò rống này, không lẫn được với ai khác ngoài cô con gái “xinh đẹp” của ông. Andrew liền chạy xuống lối cầu thang dẫn đến căn hầm nằm sâu bên dưới căn nhà. Ông thừa biết mụ vợ ông cho xây nơi này để làm chỗ thử nghiệm bom mìn và thuốc nổ, tuy vậy ông chưa một lần đặt chân xuống đây. -AAAARRGGGHHHHH~~!!!! Càng xuống sâu tiếng thét càng vang rõ. Một cánh cửa sắt kiên cố hiện ra sừng sững phía cuối lối đi, và hiển nhiên là nó đã bị khóa. Tiếng thét kinh hoàng của Lọ Lem cùng tiếng roi da chan chát phát ra từ bên trong căn phòng. Andrew lùi lại lấy đà rồi vung chân tung một cước cực mạnh vào cánh cửa. Nó không mảy may suy suyển dù chỉ một chút. Tuy nhiên ngay sau cú đá của ông, tiếng động ở phía bên kia lập tức im bặt. -Oi, Lọ Lem. – Ông lấy tay gõ mạnh lên cánh cửa và lên tiếng hỏi. -ÔNG GIÀ!!! – Một giọng nói thét lên từ trong căn phòng, đầy vẻ mừng rỡ. -CỨU TUI!!! -Lọ Lem đấy à. Có chuyện gì- Câu nói của Andrew bị bỏ lửng khi đột nhiên ông cảm thấy một bên vai mình đau nhói. Thì ra mụ vợ đã lén đi theo và bắn một mũi tên tẩm thuốc mê vào ông từ phía sau. Nhưng trước khi ý thức được tất cả những điều đó, người đàn ông đã đổ gục xuống sàn nhà. -------------------------------- Andrew dần mở đôi mắt nặng trĩu của mình. Ánh sáng mập mờ của căn phòng soi rọi khuôn mặt người đàn ông khi ông khẽ ngước đầu lên. Và ông nhanh chóng nhận ra tay chân mình đang bị xích chặt trong tư thế xích treo kinh điển dành cho các tù nhân bị tra khảo, ngay cạnh bên là Lọ Lem, cô con gái rượu quý hóa của ông, cũng đang bị xích trong tư thế tương tự, tuy nhiên tình trạng thì tệ hơn ông khá nhiều. Bộ váy cô nàng mặc trên người rách te tua tơi tả, để lộ từng thớ thịt và cơ bắp mỹ miều đang in hằn những vệt đỏ chồng chéo chằng chịt lên nhau dưới tác động của roi da. Nếu là người thường dính chừng đó roi thì tóe máu cmnr, nhưng vấn đề ở đây là Lọ Lem hoàn toàn không phải người bình thường. Nhận ra người cha đã tỉnh, Lọ Lem quay sang gầm gừ: -Đệch, ông già chết tiệt, giờ cả ông cũng bị nhốt thì làm ăn quái gì được nữa!! Đang định hỏi con gái một số chuyện, Andrew lại kéo sự chú ý của mình về phía bóng người đang tiến lại gần ông. Không ai khác ngoài nhân vật mất tích suốt từ sáng đến giờ cùng con gái ông, cô mèo Anncifer. -Ông chủ tỉnh rồi à khửa khửa khửa~ – Anncifer nhếch mép cười nham hiểm, để lộ cặp răng nanh nhỏ nhắn nhưng đầy nguy hiểm của mình. Nó vừa mân mê chiếc roi da trên tay vừa nhẹ nhàng nhích từng bước về phía Andrew. Đoạn, nó vòng tay hờ qua người ông, áp sát mặt ông với vẻ gợi đòn ranh ma rồi thì thầm. -Ông chủ muốn được “chăm sóc” thế nào đây, giống Lọ Lem hay là…? Andrew không trả lời, thay vào đó ông chỉ điềm tĩnh trừng mắt nhìn nó đầy đe dọa, như thể ông chẳng mảy may lay động một chút gì trước sự ngọt mật của con mèo Anncifer. Lẽ ra ông nên sớm nhận ra chủ nhân thật sự của nó vẫn là Steiner, mụ vợ của ông, và rằng nó sẽ theo chân bà ta lật đổ gia đình ông bất cứ lúc nào. Giờ mới nhận ra thì đã quá muộn. -ỌE!!! – Chứng kiến khung cảnh trước mặt khiến Lọ Lem không thể chịu nổi mà kêu lên một tiếng bày tỏ thái độ kinh tởm. -Làm trò mèo gì thế hả!? Gớm chết đi được!! Lượn đi chỗ khác mà làm mấy chuyện đó đi!!! -Im đi khỉ đột! Không được ta ưu ái nên tức hả? – Anncifer quay sang nhìn Lọ Lem cười khinh miệt, vẫn ôm cứng lấy người ông chủ Andrew. Đúng lúc Lọ Lem đang định ngoác miệng ra vặc lại thì bỗng vang lên tiếng lạch cạch như tiếng tra chìa khóa vào ổ, ngay sau đó cánh cửa sắt kiên cố được mở bung ra và từ đâu xuất hiện hai con chuột tóc dài một lớn một bé xồng xộc xông vào. -Lọ Lem, ngươi xuống mau không bọn quan đi mất bây gi… Errr, cái cảnh tượng gì thế này?? |
| | | Kurama Thủy Thủ
Berry : 56
Tổng số bài gửi : 131 Đến từ : New World
| (#) Tiêu đề: Re: Rạp hát Share the world - Cô bé Lọ Lem 6/11/2014, 6:02 pm | |
| Nhân vật: Hoàng tử | Nhà vua | Tả quan | Hữu quan | Hồ ly ái phi | Lọ Lem | Dì ghẻ
____________________________
Trước mặt ta là một bộ phim bom tấn đúng nghĩa. Vì mẹ cô gái lạ mặt đang liên tiếp quăng ra cả tấn bom. Mọi người trong bữa tiệc chạy hết. Cách đây vài phút, nơi này vẫn là cung điện hoàng gia nhưng giờ thì nó đã thành phim trường.
Mĩ nhân hộ pháp nhảy bật lên bàn ăn như một con kinh kông khổng lồ bị cướp mất miếng thịt trong mồm, dù sự thật xem ra cũng gần như thế, và gầm lên như một con thú bị thương, bi thảm thê lương.
“Mày là thằng nào!!? Sao lại bắn tao!!?”
“Mau tránh xa Hoàng tử ra, tên khủng bố!” Tên hữu quan hét lên.
“Dám phá hỏng bữa ăn của tao, mày chán sống rồi!”
Xem tới đây thì ta có thể khẳng định, chúng đang đóng phim "Sự nổi dậy của loài khỉ". Tên hữu quan sau bao ngày yêu đơn phương cuối cùng cũng đã bộc lộ tình cảm dành cho hoàng tử. Đáng thương là hoàng tử không thích shota già, nó thich mấy mụ hộ pháp hơn. Bằng chứng là nó đang nhìn cô gái kia với ánh mắt trái tim.
“LỌ LEM!!!!!!!!!! ”
“MỤ DÌ GHẺ!!!!!!!!!! ”
“AI CHO NGƯƠI TỚI ĐÂY!!!!!!!!!!? ”
“ÉO LIÊN QUAN TỚI BÀ!!!!!!!!!!!”
“NGƯƠI THẬT LÀM TA XẤU HỔ KHÔNG THỂ CHUI ĐÂU CHO HẾT!!!!!!!!!! TA SẼ BỎ ĐÓI NGƯƠI 1 THÁNG TRỜI!!!!!!!!!!”
“TÔI CŨNG ÉO CHỊU ĐƯỢC NỮA RỒI!!!!!!!!! HÔM NAY TÔI SẼ GIẢI QUYẾT DỨT ĐIỂM VỤ NÀY!!!!!!!!!!!”
“ ARGGGGG!!!!!!!!!!!!!! ”
Từ phim "Sự nổi dậy của loài khỉ" giờ thì tới phim "Tình mẫu tử". Ta hiểu rồi, bà mẹ kia vì quá yêu con gái nên cứ giữ khư khư không cho cô ra khỏi nhà. Bà muốn con gái sẽ sống bên bà suốt đời. Nhưng cô gái lại là có một tâm hồn tự do nên không chịu nổi, thế là cô bỏ trốn. Bà mẹ buồn rầu dọa sẽ bỏ đói con. Bất đồng mâu thuẫn khiến hai mẹ con phải ngồi lại nói chuyện với nhau. Dự là chút nữa sẽ có cảnh ôm ấp khóc lóc. "Xin lỗi mẹ, con gái bất hiếu đã làm mẹ phiền lòng.". "Không sao, chỉ cần con về với ba mẹ, hai chị và bé mèo, cả nhà ta sẽ sống hạnh phúc suốt đời..."
Đời không là mơ. Chả có màn tung tim hường phấn nào cả, chỉ có màn tung lựu đạn thôi. Ta sợ bị liên lụy nên quay sang tìm ái phi. Chàng đi đâu rồi nhỉ? Nãy giờ mải xem phim nên ta không để ý. Vừa lúc đó ái phi xuất hiện. Chắc chàng vừa đi WC.
"Chúng ta đi thôi, ta thấy hơi mệt."
Chàng tỏ vẻ hờn dỗi.
"Ứ ừ, không chịu. Ciel muốn ngồi đây xem cơ~~~"
Ta đành dỗ dành chàng.
"Thì lên trên kia cao xem cho rõ nhé Ciel~~"
Ta và Ciel bước lên sảnh cao tiếp tục xem phim. Cuộc chiến giữa Lọ Lem vs Dì ghẻ. Lọ Lem được lợi thế trẻ và khỏe mạnh nhưng ra đòn kém chuẩn xác, dựa theo cảm tính là nhiều. Dì ghẻ tuy già nhưng kinh nghiệm chinh chiến đầy mình, phang đòn nào chuẩn đòn đó. Nói chung lượng HP của cả hai ngang nhau. Khói bụi mù mịt khiến ta chẳng nhìn thấy gì. Nhưng ta đoán dì ghẻ vừa ra một đòn penta-kill khiến chiếc giày Lọ Lem văng ra. Hoàng tử nhặt chiếc giày lên ném về phía ta.
“Tôi muốn đăng tin tuyển vợ, lão già. Loan tin cho toàn thể con dân, nếu cô gái nào đi vừa chiếc giày này sẽ trở thành vợ của hoàng tử.”
Ta ngắm nghía chiếc giày. Đúng là giày Kinh Kông có khác. Ta có thể làm cả một hồ thủy sinh bằng chiếc giày thủy tinh này.
"Con có chắc muốn lấy Lọ Lem làm vợ không? Quả thật cô ấy rất giống hoàng hậu. Ngày xưa ta cũng từng si mê hoàng hậu như con si mê Lọ Lem bây giờ. Nhưng con có nghĩ một ngày nào đó con sẽ tìm được người đàn ông của đời mình không?"
Hoàng tử chẳng để lọt câu nào vô đầu. Tâm hồn nó còn lâng lâng lên mây. Ta quăng chiếc giày sang Tả quan.
"Giao cho ngươi lập project tuyển vợ cho hoàng tử đấy."
|
| | | Kurama Thủy Thủ
Berry : 56
Tổng số bài gửi : 131 Đến từ : New World
| (#) Tiêu đề: Re: Rạp hát Share the world - Cô bé Lọ Lem 6/11/2014, 6:03 pm | |
| Nhân vật: Chuột anh - Chuột em - Hồ ly - Lọ Lem - Chị cả - Mèo SM - Cha Lọ Lem Địa điểm: Thế giới Lọ Lem Thời gian: Ngày đính ước Cổ tích 1: Lọ Lem = Phân cảnh ba = *Thông cảm trước là con writer vẫn còn dính chưởng bùa chú HP
Sau trận đụng độ Tam pháp thuật giữa anh em nhà chuột và con chồn tinh… à, hồ ly tinh, chuột em được lôi về nhà trong tình trạng thảm hại hết sức, nằm liệt giường máu me tùm lum và đóng cửa cấm cung suốt nửa tuần lễ liền. Câu thần chú của hồ ly già quả nhiên thâm độc, Cắt sâu mãi mãi, độc đến mức khiến lồng ngực con chuột rỉ máu suốt ba ngày ba đêm, không cách nào lành lại được. Chẳng qua thì con chuột cũng không bận tâm mảy may. Đừng hỏi vì sao nó có nhiều máu vậy để chảy mà chưa chết quắt queo, đây là truyện cổ tích mà. Cổ tích thì cái thiện luôn chiến thắng cái ác, mà con chuột ở bộ truyện này nguyên bản đương nhiên là chính nghĩa anh hùng rồi. Dĩ nhiên không có vụ chết vì mất máu, dù nó có có lý thế nào đi chăng nữa. Không, lý do chuột em nhà ta nằm dính chết trên giường mấy ngày hôm nay chẳng phải do vết thương thể xác kia, mà là vết thương lòng. Cái hiện tượng mà người ta hay gọi là tâm bệnh, là ốm tương tư, là tiếng sét ái tình... “Con hồ ly mặt moe khốn kiếp! Cứ đợi đó, đừng tưởng lớn hơn ta tí chút mà lên mặt. Lần sau ta mà gặp lại thì…” Hoặc tiếng sét ố tình. Đại để vậy. Trở lại với câu chuyện, chuột em vừa lầm bầm nguyền rủa vừa lật trang một cách thô bạo hết sức, khiến quyển sách dày cui suýt chút nữa văng ra cửa sổ lần thứ n trong ngày. Vâng thì phép màu đang xảy ra đấy ạ: con chuột du côn du đãng nhà này thế nào lại đang đọc sách! Đã thế còn đọc rất nhiều sách, nguyên cả ba ngày đóng cửa trong phòng cũng chỉ để nghiền ngẫm hết từ cuốn thần chú này đến cẩm nang pháp thuật kia, tiện miệng thực hành phép nguyền rủa không ngớt lời. Vâng, nằm bẹp trên giường cũng là vì đam mê kiến thức đấy ạ. Hoặc vì máu hiếu chiến bất tử của nó. Có trời biết, loài chuột nhỏ mọn và thù dai đến mức nào. Hay đơn giản là con chuột này nó vậy. Thế là để chuẩn bị cho trận tái chiến chẳng - bao - giờ - xảy - ra - vì - vở - kịch - đã - quá - lan - man - và - dài - dòng, chuột em chiếm dụng toàn bộ căn phòng xép trên gác mái làm thư phòng riêng, ngày đêm học hành thật chăm chỉ. Đến mức nó chả buồn nhận ra bạn cùng phòng của nó, nàng Lọ Lem xinh đẹp mĩ miều cùng nhan sắc đập đui mắt người ta và tiếng ngáy anh thanh như bễ lò ngày hạ, từ đêm lễ hội đã chẳng trở lại phòng. Hoặc biết và chả buồn bận tâm, như nhau cả thôi. Anh hùng không nên bị ải mĩ nhân cùm, chuột em tự nhủ, thù này còn chưa rửa nó tuyệt không động đến nữ sắc lần nữa. Ấy vậy nên ở ngoài rầm rầm hoàng tử tuyển vợ, chuột em không biết. Trong nhà tràn ngập tiếng kêu thét SM của Lọ Lem, chuột em cũng không biết luôn. Thế nhưng chuột anh nhà nó không điếc cũng không mù. Và vào ngày quan sai đại thần của hoàng tử tới nhà Lọ Lem tuyển vợ tuyển chồng gì, chuột anh cuối cùng cũng lôi được thằng em ra khỏi đống sách có nguy cơ đè chết người. “Đại ca không phải nhiều chuyện quá rồi sao?” Chuột em gầm gừ, một tay vẫn còn cầm quyển thần chú đang đọc dở có tựa ‘Một ngàn lẻ một loại tình dược và các câu thần chú tình ái bởi Ginny Weasley’, tay kia bị anh trai kéo đi mà không dám giật lại. Cái quái, anh trai nó lâu lâu lại dở chứng người tốt hay sao?? Chuột anh nhún vai. “Theo kịch bản thì giờ chúng ta phải đi cứu Lọ Lem tiểu thư đang bị giam dưới hầm ngục.” “Chỉ vì vậy?” “Writer của chúng ta không nghĩ được lý do nào hợp lý hơn nữa.” Xạo! Chuột em nhíu mày nhìn người anh trai quý báu của mình, nó còn lạ gì ba cái vụ người tốt chủ tâm của anh nó nữa? Chắc chắn anh nó lại đang tính toán gì rồi. Thôi thì mấy ngày vùi đầu vào sách chán chê nó cũng ngứa ngáy chân tay lắm rồi. Nghĩ vậy chuột em vui vẻ lại liền, tay cầm cây đũa phép gãy huơ lung tung khiến căn nhà được dịp đảo lộn. Biết pháp thuật tiện dụng cho việc phá hoại thế này, nó đã chăm chỉ học hành từ lâu rồi. “Đệ mở khóa đi.” Chuột anh chỉ vào cái cửa sắt lớn nằm ở góc sâu nhất và tối tăm nhất của tầng hầm, dọc đường chất đầy nào đầu lâu nào xác động vật thối rữa bốc mùi khủng khiếp như địa ngục. Hẳn là do con mèo hoang nào tha về, chuột em nghĩ thầm. Mà nói đến mèo, chẳng phải trong kia đang vọng lên tiếng eo éo của mèo Anncifer đã cướp mất anh trai nó mấy năm nay sao? Nhìn qua khung cảnh rợn người, thấy nụ cười tươi rói bất thường của anh trai khiến chuột em không sợ trời không sợ đất cũng phải nổi da gà. Chợt hiểu hiểu cái lý do writer – không – nghĩ – ra là gì rồi. Nó tốt nhất nên làm phần việc được giao, hoàn thành vai diễn của mình. Nghĩ vậy chuột em cầm cây đũa phép lên, chĩa vào ổ khóa, lầm bầm. “Avada… à không, Alohomora!” Cây đũa gãy xẹt ra một tia lửa. Chuột em hào hứng vặn nắm đấm. Cóc có gì xảy ra. “Lạ vậy? Để thử lại, Acio!” Không suy suyển mảy may. “Imperius! Crucio! Vừng ơi mở ra! Wingardium Leviosa!” Khóa vẫn hoàn khóa. “Brisingr! Lumos! Jierda! Amata chinkara choi choi!” … Kiên nhẫn của chuột em không có nhiều. Đam mê với kho tàng tri thức của nhân loại càng không. Cho tới lúc đọc đủ các loại thần chú đông tây kim cổ mà hiệu quả thì chỉ có mỗi Lumos ngày nào (một lý do nữa khiến chuột em căm thù ánh sáng với chả lửa), chuột em cuối cùng cũng quăng cây đũa phép gãy ra sau lưng, lửa giận bốc lên, phóng chân đạp thẳng vào cánh cửa sắt khiến nó đổ RẦM một cái vào trong phòng. Làm vậy từ đầu có phải nhanh không? Nhưng căn bản cũng cóc ai quan tâm. Cái chính là, giờ hai an hem chuột phải cứu Lọ Lem. Hay hớm làm sao lại mọc thêm ngài chủ nhà bất lực bị vợ tống vào ngục nữa. Cùng với con mèo, bà vợ ghẻ này cũng thật chu đáo làm sao. Chuột em vừa xông vào phòng, cảnh tượng mập mờ bên trong đã khiến một thiếu niên chuột mới chỉ qua mười chin cái xuân xanh phải trợn mắt. “Cái quái gì?!” Chuột em cảm thấy máu nóng tăng xông lên não, khiến nó mất tự chủ mà lớn tiếng gầm gừ. “Đây là truyện cổ tích đấy nhé! Muốn làm trò mèo thì đi chỗ khác mà làm!” “Trò MÈO thì sao?” Anncifer sau phút bất ngờ cũng bừng bừng đáp lại, ngọn roi vung CHÁT một cái xuống người Lọ Lem, hớt luôn một mảnh áo nữa của nàng. Thật là một cảnh tượng đầy bạo lực cho mắt người nhìn. “Nhà của chị đây, chị muốn làm ở đâu thì làm. Con chuột nhãi nhép nhà ngươi muốn cứu Lọ Lem chứ gì? Còn mơ nhé!” Thách thức à? Chuột em thấy chẳng vấn đề. Đập mèo lấy khóa, vậy là được. Cũng như với cánh cửa, không cần pháp thuật khỉ khô gì nó cũng làm được việc đó. Nhưng không hiểu trời xui quỷ khiến ra sao mà nó lại giơ cây đũa phép lên. Nó nhớ nó vứt cây đũa rồi mà? Chuột em trợn mắt nhìn tay mình tự cử động, và miệng thì đọc: “Avada Kedavra!” Một tiếng nổ khủng khiếp vang vọng khắp căn phòng, liền sau đó chuột em phóng thẳng về phía sau, đập mạnh vào tường sắt mà rớt xuống bất tỉnh. À vâng, ai đọc qua cuốn Lịch sử pháp thuật cải biên bởi Ron Weasley hẳn cũng đều biết câu nói nổi tiếng của ông, vung vẩy đũa phép là một nét văn hóa, nhưng xài đũa phép gãy là một thảm họa. May cho chuột em học chưa tới nơi, lời nguyền phát âm không chuẩn, nếu không giờ phản phé hẳn đã ra chuột thiên cổ rồi. “CHUỘT!!!! Mi chưa kịp cứu ta đã chết là thế mợ nào?????” Lọ Lem rơm rớm nước mắt khóc lên. Ông chủ nhà bất lực ôm đầu ngao ngán. Còn Anncifer, đương nhiên là ngoe nguẩy cái đuôi đắc ý cười. “Ahahaha đáng đời! Để ta xích cả ngươi lại luôn cho có bè có bạn nhé!” Ấy vậy mà khi con mèo hùng hổ cầm roi da xích sắt bước về phía nó, thì chuột anh đã lạng tới đứng chắn trước mặt từ lúc nào. Và chớp đôi mắt hamster ngây thơ, và cười nụ cười chuột gọi cực kỳ điệu nghệ. “Thằng nhóc chết rồi, đâu cần trói lại làm gì mà?” Chuột em ở đằng sau trợn mắt nhìn anh trai. Rõ ràng anh nó biết nó chưa chết mà! Nhưng đương nhiên Anncifer không biết điều đó, hay nhìn thấy ánh mắt mở trừng trừng đầy sát khí của chuột em. “Nói cũng phải.” Cô nàng mèo tà mị cười, đầu roi nhẹ nhàng lướt qua gò má bánh bao phúng phính của chuột anh. “Thế cưng có muốn cùng chung số phận không để chị tiễn một đoạn đường nào? Cưng đến đây cũng để cứu Lọ Lem chứ gì?” “Không có.” Chuột anh lắc đầu, vẫn bình thản cười không mảy may lo sợ. Đưa tay vào trong ngực áo, anh vụng về lôi ra cái bọc nhỏ nghi ngút hương… “Em nghĩ miêu đại tỉ hẳn là đói rồi.” Và chìa ra một nắm cơm ngon ngọt. Vâng, ngon ngọt. Dĩ nhiên rồi. “Cưng lại bỏ bả chuột vào chứ gì?” Anncifer nhếch môi, thản nhiên cầm nắm cơm lên đưa vào miệng. Thế rồi liếm môi một cái đầy khêu gợi, cô nàng mèo đắc ý cười. “Thuốc với bả gì, bà chủ và tiểu thư nhà chị cũng đều đưa thuốc giải uống trước hết rồi cưng à.” “Em không bỏ bả chuột mà.” Chuột anh vẫn cười, ánh mắt không rời khỏi gương mặt của mèo Anncifer. Một khoảng im lặng khó hiểu trải ra. Thế rồi nụ cười trên gương mặt anh chợt biến đổi. “Miêu đại tỉ, cởi áo ngoài ra đi.” Cả căn phòng hành hình đột ngột lặng phắc như tờ. Và càng kinh dị hơn, khi cô nàng mèo ngoan ngoãn làm hệt như vậy. “CÁI QUẮC?!! Hết SM rồi thoát y hả con mèo biến thái kia?!!” Lọ Lem thảng thốt kêu lên. Ngài chủ nhà mặt cắt không còn một giọt máu. Còn chuột em thì không có thắc mắc, chỉ trừng trừng nhìn vào cái lọ hồng hồng nhỏ nhỏ giắt bên hông anh nó nãy giờ. Sao nó không nhận ra sớm hơn chứ? “Đại tỉ ngoan, tới mở khóa cho Lọ Lem tiểu thư đi nào.” Chuột anh cười. Ừ thì thử thuốc thành công rồi đó thôi. Thứ thuốc sai khiến mới của nàng chị ghẻ. Thảo nào nó có cảm giác như ai đang điều khiển mình từ đầu. … Cởi khóa xong xuôi, Lọ Lem nghe nói có quan triều đình liền nghĩ đến bữa tiệc hôm nọ, phóng thẳng lên tầng trên. “Thịt ơi ta tới đây!!!” là câu cuối cùng nàng thân thương để lại. Chuột em ngồi dậy dưới đống đổ nát, khuôn mặt hầm hầm như muốn giết người. Mà hẳn là giết người thật. Điều khiển nó đọc ra Avada Kedavra, anh trai shota cũng lớn gan lắm rồi. “Lọ thuốc ở đâu ra?” Nó gầm gừ. “Đương nhiên là lấy trộm từ phòng đại tiểu thư, lúc đệ còn vùi đầu vào đống sách rồi.” Chuột anh tươi cười, thấy nó hầm hầm bước lại thì nhẹ giọng nói. “Đệ bị thương thì nằm đó đi. Ta còn phải ‘cứu’ nốt ngài chủ nhà.” Thuốc quá mạnh, đương nhiên không thể không nghe theo. “… Đại ca cứ đợi đó.” Làm như không nghe thấy câu đe dọa của chuột em, chuột anh vươn tay về phía Anncifer. Liền được cô nàng ôm lên cưng nựng như báu vật gia truyền. Thuốc này quả là đáng sợ. Thế rồi bước về phía ngài chủ nhà hẵng còn đang bị xích chặt trên tường… *xin tạm dừng ở đây vì đã quá nhảm không thể chịu được nữa |
| | | Kurama Thủy Thủ
Berry : 56
Tổng số bài gửi : 131 Đến từ : New World
| (#) Tiêu đề: Re: Rạp hát Share the world - Cô bé Lọ Lem 6/11/2014, 6:05 pm | |
| Nhân vật: Mèo Anncifer | Cha Lọ Lem | Chuột anh & Chuột em __________________________ Bà chủ giao cho nó tiếp cận và theo dõi ông chủ cùng con gái ông, Lọ Lem. Ừ thì nếu bà chủ không giao rõ ràng nhiệm vụ như vậy, mèo Ann vẫn sẽ cứ quẩn quanh hai cha con đấy thôi. Một là để phá bĩnh Lọ Lem nhằm tiêu xài quỹ thời gian dư giả; một là để ở cạnh ông chủ, nó rất thích được ông cưng nựng. Tình thương dập dìu trìu mến của ông chủ dành cho nó không bạo lực và không-có-mùi-thuốc-nổ như của bà chủ. Mà Anncifer vốn là một cô mèo hiền lành yêu hòa bình, nó đương nhiên chuộng tính cách nhẹ nhàng hòa nhã của ông chủ hơn bà chủ rồi. Nói thế không phải là nó thương ông chủ hơn bà chủ. Bà là người mang nó về chăm bẵm gần cả chục năm cơ mà, nó vẫn sẽ luôn một mực trung thành với bà chủ dù bà có như thế nào đi chăng nữa. Chẳng qua khoảng thời gian sống dưới căn nhà này, nó chợt nhận ra ngoài bà chủ còn có một người thật tốt với nó, thương yêu nó còn hơn cả vợ con (chính xác luôn đấy). Điều đấy làm cho cô mèo nhà ta thực sự thấy cảm động và rất vui. Cuộc sống nhộn nhịp thường ngày của cả gia đình dường như càng trở nên sôi nổi hơn khi trong nhà có thêm thành viên mới. Nhưng những thành viên mới không phải là người mà là một cặp anh em chuột. Không bao lâu sau khi chúng từ phương xa nào đó chuyển đến nhà, Lọ Lem - người con gái vốn có tình thương bao la với thú vật, đã dễ dàng chiếm được tình cảm của hai chú chuột rồi nhanh chóng kết thân và trở thành đồng loại, nhầm, đồng bạn với hai anh em nhà chuột. Có lẽ cuối cùng cô nàng hồng nhan bạc phận đáng thương ấy cũng thực sự có người, à, có chuột bầu bạn để trút những tâm sự thầm kín. Ông trời quả không phụ lòng người tốt. Điều đáng nói ở đây là mối quan hệ kì lạ có phần căng thẳng giữa nàng mèo nhà và hai chú chuột mới gia nhập vào đại gia đình. Mèo ghét chuột là lẽ đương nhiên không ai có quyền bàn cãi, nhưng ở đây, thay vì ghét cay ghét đắng hai anh em chuột, Anncifer lại dành chút cảm tình đặc biệt cho chúng. Mà đúng hơn là chỉ dành cho chuột anh – chú chuột shouta nhỏ nhắn tóc hồng mặt baby ngây thơ đáng yêu, còn chuột em – đúa bự con cao nhòng, to xác hơn cả mèo thì nó chả thèm mảy may bận tâm, cậu chàng không thuộc fetish của nó. Nhưng không may thay, ngoài định kiến xã hội về mối quan hệ thiên địch của dòng họ mèo và họ nhà chuột làm nảy sinh khoảng cách giữa hai bên và tạo ra mối nghi ngại căng thẳng, chuột anh lại còn ở bên phe của Lọ Lem, người luôn đối đầu với bà chủ Steiner đáng kính của nó, thành ra mối tình giữa mèo và chuột trở nên cực kì ngang trái *chấm nước mắt*. Ừ mà mặc kệ ngang trái, đôi trẻ vẫn cố gắng đến với nhau. Có vẻ chuột anh cũng khoái nàng mèo, cứ mỗi khi cậu chàng ở nhà là lại thấy lẽo đẽo theo nó. Anncifer cũng chết mê cái vẻ đáng yêu khó cưỡng lại của chuột anh lắm chứ, và đặc biệt là cái nụ cười rạng ngời như mặt trời lúc nào cũng nở rộ trên khuôn mặt tươi sáng của chuột làm cho nó quá đỗi say mê, nên ngoài việc lượn quanh ông chủ hay làm nhiệm vụ theo dõi Lọ Lem, cứ có thời gian rỗi nó lại đi hú hí với chuột ngay. Trông tình cảm mặn nồng là thế, nhưng Ann vẫn luôn để phòng chú chuột nhỏ tinh khôn này, dù gì chú vẫn là phe địch. Còn cả vì thế này nữa: một hôm nọ, chuột anh tốt bụng mang đến cho mèo một thức quà ngon lành nào đấy, chắc lại chỉa được từ trong bếp, mèo vui vẻ nhận ngay rồi tống vào mồm. Thế rồi cả ngày hôm đó nó đau bụng quằn quại và cộng thêm nôn mửa liên hồi, hóa ra trong thức ăn có bả, nếu không nhờ ông bà chủ lo lắng chữa chạy (cho uống thuốc giải thôi mà) thì có lẽ nó đã về chầu ông vải rồi. Sau này với vỡ lẽ ra đó chẳng qua là thói quen ăn uống của anh em chuột (chuột tự bỏ bả vào thức ăn ?!?). Một hôm Anncifer đang cuộn tròn kêu hừ hừ bên ông chủ trong phòng khách như mọi khi, bỗng Lọ Lem khỉ đột đạp cửa rồi ra dáng thiếu nữ xách váy hì hục đi vào, nàng cất tiếng quang quác thét ầm ầm như loa phái thanh hú hét bão sắp đổ bộ, hóa ra là chỉ để đòi cha cho đi dự vũ hội sắp được tổ chức trong hoàng cung mà bấy giờ ngoài đường người ta cứ đang ào ào cả lên về mấy cái tờ thông báo. Con gái tuổi mới lớn thật là đua đòi. Anncifer thì vốn chẳng có hứng thú với ba cái tiệc tùng của con người, nó tỏ vẻ không quan tâm thích thú và nằm im đợi xem quyết định của ông chủ. Chẳng là, bà chủ sáng suốt của nó đã nhìn thấu tâm tình nàng Lọ Lem và dự tính đến chuyện nàng đòi đi đến cái hộp đêm ấy cả rồi, bà muốn nó theo dõi xem mọi chuyện sẽ tiến triển đến đâu và ý ông chủ về vụ ấy thế nào. Bản thân nó cũng lấy làm lạ, bà chủ mà cũng có hứng với mấy cái vũ hội ấy ư? Hay bà lại đang toan tính điều gì? Mấy hôm nay nó cứ thấy bà với hai cô chủ ráo riết chuẩn bị phục trang lộng lẫy đi dự tiệc. Mà thôi đó chẳng phải việc của nó. Ông chủ nhanh chóng đồng ý. Ông cũng hiểu tâm tình con gái quá chứ lị. Lọ Lem hí hửng bỏ đi với khuôn mặt mừng quýnh nham nhở, thiếu mỗi cái vỗ ngực ình ịch là sẽ chẳng còn phân biệt được nàng đười ươi hay người nữa. Anncifer lập tức đi báo tin cho bà chủ của nó. Thế rồi đến ngày đi hội, bà chủ bắt Lọ Lem nhốt vào một cái cũi và giao cho mèo canh gác. Còn bà và các con gái chưng diện đẹp đẽ rồi tung tăng lên đường. Ann được bà chủ tin tưởng giao nhiệm vụ quan trọng, nó rất vui. Nó lượn lờ bên cái chuồng khỉ, nhầm, bên cái cũi nhốt Lọ Lem tội nghiệp cả buổi, tỏ vẻ khiêu khích và xỉa xói châm chọc nàng từ chuyện này đến chuyện nọ. Chợt, nó nghe thấy tiếng ông chủ gọi, chắc là đến giờ ăn. Mà nó cũng không thể để cho ông phát hiện vụ Lọ Lem bị nhốt được, thế là mèo Ann đành chạy ngay đến bên ông chủ. Nhưng khi nó trở lại thì, than ôi, Lọ Lem đã không còn ở đó. Bằng một thứ phép màu nào đấy, nàng đã trốn thoát khỏi cái gông cùm, được trở về với thiên nhiên hoang dã, nhầm, với tự do và giấc mơ tuyệt vời về đêm tiệc cùng những món của ngon vật lạ. Chắc ông giời lại thương tình cử cao nhân đến giúp nàng rồi. ….. ….. ….. Khỏi cần kể ra dài dòng cũng biết Lọ lem đã phi ngay tới dạ hội, và không cần đoán tới đoán lui cũng biết nàng đã gặp dì ghẻ Steiner cùng hai người chị ở đó. Không rõ đêm ấy đã xảy ra những gì, chỉ biết hơn nửa đêm, bà chủ nó trở về trên chiếc trực thăng riêng với Lọ Lem bất tỉnh nằm chình ình ra đó, trông hệt như mấy cảnh người ta vừa săn gấu về trên ti vi. Chiếc phi cơ đấy là thứ mà bà đã dùng tiền của chính ông chủ để thanh toán các khoảng chi trả, chưa kể biệt đội được bà thuê trọn gói chỉ để hành động trong đêm đó nhằm ngăn Lọ lem đến cung đình, nhưng ngờ đâu sự thể không như kế hoạch rồi dẫn đến thất bại thảm hại, quái thú xổng chuồng và phá hoại buổi tối cùng bao nhiêu toan tính của bà chủ. Không cần nhìn mặt cũng biết mà tức giận đến nhường nào. Bà chủ đem Lọ Lem vứt xuống căn hầm đặc biệt do bà thiết kế, trói nàng bằng chục dây xích sắt trước khi nàng tỉnh lại, rồi lại lần nữa quăng chìa khóa giao phó nhiệm vụ trông chừng Lọ lem cho con mèo và bỏ đi với giọng cười đắc thắng vang vọng. “Chẹp chẹp” – nó liếm mép - quả là một cơ hội tốt để đoái công chuộc tội và trả thù. Nó đã kịp chuẩn bị một đoạn roi da không biết thó từ đâu ra trong lúc cả nhà vắng mặt, cũng chỉ để đợi đến giờ phút này. Ann đã rất sốc và tức giận khi nghe lời nhắn của bà chủ qua con Denden mushi, nó bị bà chủ cấm sữa và cá tận một tuần, thế này thì mèo nhà ta biết sống bằng gì . Nhưng nó tức không phải vì giận bà chủ, mà nó giận vì Lọ Lem tự ý bỏ trốn khiến nó ra đến nông nỗi này. Vậy nên cô mèo mới nuôi chí trả thù. Giắt chiếc chìa khóa quí báu lên vòng cổ, nó thề sẽ bảo vệ chiếc chìa bằng cả mạng sống của mình. Tiếp đó, màn tra tấn bắt đầu. Chiếc roi da trên tay nó được vung lên rồi quật xuống đánh chan chát vào làn da thô bỉ sạm nắng vạm vỡ của Lọ lem, không xi nhê, nếu là người thường thì làn da đã toác máu ngay từ cái quất roi đầu tiên, nhưng Lọ Lem đâu phải người thường, nàng có nội công thâm hậu hỗ trợ kia mà. Tuy thế những đòn roi liên hoàn sau đó cũng để lại trên người nàng bao vết hằn rằn rệt, đủ khiến nàng rú lên đau đớn. Con mèo có vẻ đang thích thú tận hưởng từng tiếng kêu gào thất thanh thảm thiết của nàng nạn nhân xinh đẹp yêu kiều mang tên Lọ Lem, nó nhận ra tra tấn những cô gái trẻ đẹp quả là một thú vui tao nhã. Giữa lúc ấy, chợt tiếng vật gì thúc mạnh vào tấm cửa sắt vang lên phá vỡ niềm hứng thú trào dâng của con mèo, buộc nó phải tạm dừng tay. - Oi, Lọ Lem. Giọng nói quen thuộc vang lên khiến con mèo giật thót. Là ông chủ! Câu nói tiếp theo của ông bị bỏ lửng, kèm theo đó là tiếng ông ngã phịch xuống sàn. Ngay lúc con mèo đang hoảng lên và chẳng biết làm gì trong tình huống bất ngờ, bà chủ đã xuất hiện và xử luôn cả ông chủ. Bà thân thương ra lệnh cho đám tay chân trói nốt ông chồng vào cái khung trên tường cùng đống xích sắt bủa vây chằng chịt xung quanh. Con mèo lại có thêm một phạm nhân để trông coi, cơ mà đây không phải phạm nhân thường, mà là khách VIP. Làm sao đây? Nó phải tỏ ra ngoan ngoãn trước mặt ông chủ, hay cứ bộc lộ bản chất thật? Thôi thì đã đến nước này, tâm địa và những toan tính của bà chủ cũng gần như bị nhìn ra sạch rồi. Thế là nó quyết định vứt bỏ luôn cái lớp mặt nạ hiền lành ngoan ngoãn tội nghiệp bao lâu nay vẫn luôn phải nhập tâm đóng giả mỗi khi ở bên cạnh ông chủ cùng cái hình tượng tong tắng dễ thương nó đã nhọc công gầy dựng với bạn đọc (*xách xô đưa cho các đọc giả có nhu cầu*). Giờ thì mèo em mới bộc lộ cái tính tình vốn có của nó, ranh ma quỷ quyệt nhưng đầy quyến rũ gợi đòn tình. Lần đầu tiên nó có dịp cưng nựng lại ông chủ, thể hiện cái tình thương mến thương và lòng cảm tạ vì bao lâu nay ông đã luôn cưng yêu nó. Nó chỉ muốn cho ông thấy cái tình cảm nó luôn dành cho ông, theo cái cách riêng của nó (cách thế nào thì tt SM của ông chủ đã quá rõ cmn ràng rồi). Không phải Ann đang lợi dụng tình thế để bày trò vờn mồi với hai cha con ông chủ đâu. Tuyệt đối không phải. Nó chả có ý xấu gì cả. Nó chỉ đang tuân lệnh bà chủ thôi. Và nó chả có thích thú nhiều đến vậy đâu, thật đấy. Lại lần nữa, ngay giữ lúc con mèo định vui đùa một tí với hai phạm nhân, tiếng động chí chóe bên ngoài cánh cửa sắt vọng lên, liền đó cánh cửa bị đạp văng và hai nhân vật khác xuất hiện. Lần này là hai anh em chuột. Mèo thở dài ngao ngán, tuy nhiên nó lại vui vui khi được tái ngộ chàng chuột shouta tóc hồng của nó. - Cái quái gì?! Đây là truyện cổ tích đấy nhé! Muốn làm trò mèo thì đi chỗ khác mà làm! Vừa lúc đặt chân vào căng phòng, tên chuột em đã hét lên quang quác phản đối cái cảnh đầy chất 16+ đang diễn ra trong phòng và lên tiếng chỉ trích nàng mèo nhà ta, khiến nó tức điên mà vặc lại, tiện tay nện một đòn roi xuống người nàng Lọ Lem đáng thương, nàng kêu thé lên một cái. - Trò MÈO thì sao? Nhà của chị đây, chị muốn làm ở đâu thì làm. Con chuột nhãi nhép nhà ngươi muốn cứu Lọ Lem chứ gì? Còn mơ nhé! Ừa thì mèo Ann vốn chẳng ưa gì chuột em, nó không dành nổi một chút cảm tình cho chuột em. Tại sao ư? Nợ nần từ kiếp trước chăng? Chắc cả hai đã vướng vào một mối tình tay ba nào đó ở kiếp trước. Con chuột chẳng nói chẳng rằng thêm tiếng nào mà lôi ra cây đũa phép đã gãy ngoặt ngoèo tự bao giờ. Nó ra dáng ngầu lòi hết sức, mồm thét vang câu thần chú tiếng ngoại quốc gì đó và rồi… văng cái rẹt ra sau cùng một tiếng nổ lớn, đập người vào vách tường cứng ngắc ẩm ướt trước khi rớt xuống bất tỉnh ngay tắp lự. Con mèo được một tràn cười đắc thắng trong khi Lọ Lem còn đang rơm rớm nước mắt trước cảnh hy sinh đầy hy hữu của đứa bạn chuột. Đoạn nó hùng hổ tiến tới với chiếc roi da nhịp nhịp trên tay, lôi theo mớ xích sắt khác định bụng bổ sung chuột em vào bộ sưu tập “những món đồ treo tường có một không hai” của bà chủ thì chợt thấy chuột anh ra đứng chắn trước mặt. - Thằng nhóc chết rồi, đâu cần trói lại làm gì mà? Có vẻ đúng – mèo Anncifer nghĩ. Chuột em đã tự-mình-knock-out thì chẳng còn khả năng gây nguy hiểm nữa. Hơn thế, bấy giờ con mèo đang chú ý đến một nhân vật khác đáng quan tâm hơn cả: chuột anh. - Thế cưng có muốn cùng chung số phận không để chị tiễn một đoạn đường nào? Cưng đến đây cũng để cứu Lọ Lem chứ gì? - Không có - chuột anh cười tươi rói đáp lại như mọi khi, không tỏ chút ngần ngại hay sợ hãi - Em nghĩ miêu đại tỉ hẳn là đói rồi. Vừa nói, cậu nhóc vừa moi ra từ trong túi áo một nắm cơm và đưa cho mèo. - Cưng lại bỏ bả chuột vào chứ gì? Anncifer thản nhiên cầm lấy món quà và bỏ vào miệng, nhai nhai rồi nuốt ực một cái, sau đó lại liếm mép và cười ranh ma. - Thuốc với bả gì, bà chủ và tiểu thư nhà chị cũng đều đưa thuốc giải uống trước hết rồi cưng à. - Em không bỏ bả chuột mà. Vẫn nụ cười khó hiểu chưa tắt, chuột anh đáp. Rồi sau hẳn một khoảng lặng kéo dài, chuột anh lại lên tiếng. - Miêu đại tỉ, cởi áo ngoài ra đi. Hơ. Có cái gì đó bất ổn, cơ thể nàng mèo bỗng tự dưng chuyển động rồi làm theo lời chuột anh vừa sai khiến không chút do dự. Nó lột phăng cái áo lửng ra ngoài trước bao ánh mắt trố lồi trố lõm và bao cái thái độ khác nhau của những nhân vật còn lại trong phòng. Chuột anh vẫn bình thản như không rồi tiếp tục ra lệnh. - Đại tỉ ngoan, tới mở khóa cho Lọ Lem tiểu thư đi nào. Mèo nhà ta thậm chí còn không màng suy nghĩ đến cái đúng sai của mệnh lệnh nói chi là có ý định bất tuân, nó phăng phăng đi tới chỗ nàng, dùng chiếc khóa giải phóng cho nàng khỏi mớ xích nhằng nhịt. Được tự do, nàng ta vội xách chiếc váy đã nát tươm lên rồi phóng thẳng lên tầng trên. Khổ rồi khổ rồi! Bà chủ mà phát hiện ra chính nó thả Lọ lem thì xác định là biến khỏi nhà hoặc ăn bom trừ bữa. Rốt cuộc chuyện quái gì đang xảy ra? Chẳng là chuột anh vừa cho mèo ăn phải thuốc sai khiến đó mà. Từ giờ, Anncifer phải một mực tuân theo bất kì lời nói nào của cậu nhóc cho đến khi thuốc mất tác dụng, có muốn phản kháng cũng không được. Có thể nói con chuột tinh ranh đang vờn mèo. Chuột anh vươn tay ra và nàng nô lệ mèo của nó bế nó lên cưng nựng ngay, rồi cả hai tiến đến chỗ ông chủ - người vẫn còn đang bị trói chặt trên tường. Vốn tốt bụng, chuột ra bảo mèo mở khóa thả nốt ông chủ. |
| | | Kurama Thủy Thủ
Berry : 56
Tổng số bài gửi : 131 Đến từ : New World
| (#) Tiêu đề: Re: Rạp hát Share the world - Cô bé Lọ Lem 6/11/2014, 6:08 pm | |
| Nhân vật: Lọ Lem | Dì ghẻ | Tả quan | Hữu quan
______________________
RẦM!!!
Lọ lem tung quyền phá nát bức tường đá cứng cáp và lao thẳng ra bên ngoài.
- Cảm ơn anh em nhà chuột, ta nhất định sẽ không quên ơn các ngươi!! Giờ thì.. CÁI LŨ THỬ GIÀY BIẾN ĐÂU RỒI!!!?
Lọ Lem lộn vài vòng trên không, tiếp đất đẹp mắt, rồi bứt tốc phóng thẳng về phía trước.. tốc độ rất nhanh, nhưng GM rất tiếc, nàng chẳng biết đi đâu. Quẫn chí, nàng đâm sầm vào 1 nhà dân, nơi 4 thành viên trong gia đình họ đang ăn 1 bữa cơm ấm cúng và thân mật. Quá sốc trước sự xuất hiện của Lọ Lem, tất cả chỉ biết mắt chữ A, mồm chữ O nhìn nàng.
- Cho ta hỏi, đám quan chức tới đây thử giày chạy đâu rồi.
- Ờ.. tôi.. tôi không biết..
- Đệch!! - Lọ Lem tức giận phóng đi mất, trước khi đi không quên khua luôn con gà quay thơm lừng đặt ở giữa bàn ăn.
- ... giờ thì ta làm gì hả ông xã? - Người vợ nói trong nước mắt.
- Phải nhịn thôi, muốn bị nát xương à? - Người chồng vừa lau nước mắt vừa nói, bỏ lại 2 đứa con nhỏ ngồi khóc lóc loạn cả xóm làng. Đúng như vậy, chỉ cần nghe mỗi cái tên Lọ Lem thôi là trẻ con khắp nơi chỉ biết bật khóc trong đau khổ. Vừa phóng như điên về phía trước, vừa nhai nhồm nhoàm cái đùi gà nướng, bỗng từ phía xa, 1 bóng đen phụ nữ xuất hiện.. luồng sát khí với chút mùi thuốc nổ này, còn ai khác ngoài bà ta nữa?
- Chết tiệt.. cuối cùng mày cũng thoát khỏi được cái ngục.. không ngờ con mèo cưng của tao lại thất bại thảm hại như vậy. - Dì ghẻ nói.
- Không có thứ gì có thể ngăn cản ta tiến tới thịt đoàn thử giày cả!! Kể cả là mụ!!
- Dù sao ta cũng đã dự tính tới việc này.. hãy nhìn xung quanh đi.
Lọ Lem liếc mắt nhìn bên trái là một dàn tay sai lăm lăm những quả bom khổng lồ.. liếc mắt qua bên phải là một dàn thuộc hạ vác trên vai những khẩu bazooka hạng nặng sẵn sàng khai hỏa.
- Đừng có mong toàn mạng thoát khỏi đây, hahahahaha!! - Dì ghẻ cười nham hiểm.
- Mụ già chết tiệt!! - Lọ Lem tức giận lao thẳng tới mụ dì ghẻ. Đã vào đúng vị trí, dì ghẻ vẫy tay ra hiệu, và cứ thế, cả 2 bên tổng hỏa lực nhắm thẳng vào Lọ Lem.
- Vĩnh biệt, con king kong mặc đầm.
BÙM!!!!
Vụ nổ rất lớn, hủy diệt toàn bộ các loài sinh vật hay thực vật tồn tại trong khu vực gây nổ. Dì ghẻ nheo mắt nhìn vào đám khói đen kịt.. không còn cái bóng dáng đáng ghét của con khỉ đột ấy nữa.
- Cuối cùng ta cũng đã thành công. Hahahaha!!
- Chưa xong đâu. - Giọng Lọ Lem vang lên ngay phía bên dưới Dì ghẻ. Hoảng hốt cúi xuống, thì 1 kim quyền ngay lập tức đấm thẳng vào mặt mụ dì ghẻ, đánh bay mụ ngã ngửa lên trời. Lọ Lem lao lên từ dưới đất và chạy tới lăm lăm kim quyền trên tay. Có vẻ như chỉ trong tíc tắc trước vụ nổ, nàng ta đã kịp thời độn thổ xuống dưới đất và đào 1 đường hầm thẳng tiến tới chỗ mụ dì ghẻ.. rất ảo, nhưng đây là truyện cổ tích, càng ảo càng hút độc giả.. ý kiến gì thì gặp GM giải quyềt.
Quay lại với Lọ Lem và Dì Ghẻ...
- GOLDEN PUNCH!!!!
Kim quyền đấm trúng giữa hông của Dì Ghẻ, đánh bay mụ ta ra xa cả chục mét, lăn lộn vài vòng dưới đất. Có vẻ như là 1 đòn rất mạnh, dồn nén toàn bộ cơn tức giận của Lọ Lem.
- Hộc.. hộc.. con khỉ đột chết tiệt.. - Mụ dì ghẻ xem ra vẫn chưa chịu bỏ cuộc.. mụ ôm hông đứng dậy, chuẩn bị lao tới Lọ Lem.
- Đệch.. sao khỏe quá vậy..
Đánh nhau lúc này thực sự không phải là ý kiến hay, vì thời gian không còn nhiều.. Đang chưa biết làm gì, bỗng Lọ Lem nghe thấy tiếng kèn sáo trống đàn vang lên inh ỏi.. chính là đoàn thử giày của Hoàng Cung!!
- Zahahaha!! Đúng là ông trời không phụ ta!! - Cười hô hố, Lọ Lem vui như tết lao thẳng tới chỗ đoàn thử giày.
- Ê!!! MAU CHO TA THỬ GIÀY!!!
Tuy nhiên đang lao tới phía đoàn thử giày, Lọ Lem đụng ngay 1 đối tượng không thể khó chịu hơn, đó là thằng quan tóc xanh.
- Là ngươi!!? - Thằng quan nhìn Lọ Lem với ánh mắt cực kỳ bất ngờ, hắn nhanh chóng rút súng ra và nã liên tọi.
- ĐỪNG HÒNG TA ĐỂ NGƯƠI THỬ GIÀY!!!
PẰNG PẰNG PẰNG PẰNG!!!
- Ôi đệch!! Thằng này điên rồi!! - Lọ Lem vừa hét vừa tránh đạn.. nàng đã làm gì mà đi đâu cũng toàn kẻ thù thế này? Sao họ có thể ghét 1 người con gái thùy mị nết na hiền lành yêu cuộc sống như nàng!!? WHY!!? GM!!? WHY!!!!?
Chưa dừng lại ở thằng quan tóc xanh, 1 thằng quan tóc vàng nào khác lại xuất hiện, rút súng máy ra và nã cùng, mồm hét:
- Cho ta góp vui với nào!!!
- VUI CÁI NỒI!!
Lăn lộn dưới đồng cỏ, Lọ Lem cố gắng tránh 2 luồng đạn nã liên hoàn tới nàng.. cuộc sống đã thốn lại còn khốn đốn, khổ từ bé đến giờ sắp được sướng còn bị chúng nó ngăn chặn. Đẹp trai có gì sai? Tại sao cả thế giới đều quay lưng với nàng!!? Chẳng lẽ trên đời không còn ai muốn nàng sống ư!!? Suy nghĩ lan man, thì ngay đằng sau, Dì ghẻ ném 1 quả bom khổng lồ phóng thẳng tới nàng. Quả bom quá gần, và đã lỡ đà, nàng không còn khả năng tránh đòn.
- Đệch...
- DỪNG TAY!!
Bất ngờ, 1 thanh niên tóc đen tay cầm giày thủy tinh từ đâu xuất hiện, xoay người đẹp mắt đá văng quả bom đi trong tíc tắc.
|
| | | Kurama Thủy Thủ
Berry : 56
Tổng số bài gửi : 131 Đến từ : New World
| (#) Tiêu đề: Re: Rạp hát Share the world - Cô bé Lọ Lem 6/11/2014, 6:10 pm | |
| Nhân vật: Tả quan Francesco Veleno | Jakerella | Hoàng tử Axel Des Adler | Hữu quan Siren Vilya | Tiên Sai Shinobu | Dì ghẻ Wyl Steiner
______________________________
Francesco không thích kẻ nào đó mà hoàng tử đang truy tìm danh tính. Chàng không biết tại sao. Có lẽ đó là bản năng linh tính của chàng mách bảo như thế. Có lẽ bởi cái cách mà nàng tiểu thư đô con hộ pháp kia dám đốp chát với chàng. Thậm chí cô nàng còn chẳng chịu bỏ tiền ra mua vé vào cửa nữa. Một kẻ như thế nhất định lên làm công nương sẽ chẳng có lợi gì cho chàng. Hoặc là không. Bởi vì cái cách cô ta cư xử khiến chàng lập tức liên tưởng đến cái lũ đầu óc ngu si tứ chi phát triển. Người như vậy đem gả cho chàng hoàng tử bị hoang tưởng của chúng ta thì còn gì tuyệt vời hơn nữa?! Đúng là một cặp Chí Phèo – Thị Nở trời sinh!
Chính vì vậy mà khi có lệnh đi tìm nàng tiểu thư vô danh kia, chàng rất hăm hở lên đường đi phá hoại. Người như vậy hẳn là rất có tố chất để chiến đấu với chàng. Ông trời có hiểu thấu chăng nỗi niềm của một quan binh không đất dụng võ như chàng?!
Mà thôi, dẹp qua những chuyện trời ơi kia đi thì hiện chàng đang vác theo một chiếc súng máy to đùng, cùng tên hữu quan xả đạn một cách khí thế về phía nàng tóc đen mà dù có thay đổi xiêm y, trang phục kiểu gì thì chàng cũng có thể nhận ra được.
- Cho ta góp vui với nào!!!
- VUI CÁI NỒI!!
Cô gái hộ pháp kia lăn lộn, tránh được hết. Nàng đã học được tuyệt chiêu Lăng ba vi mộ bí truyền trong truyền thuyết sao? Francesco đang tự hỏi điều ấy thì một mụ già, thật ra thì cũng chẳng già lắm nhưng Francesco nhận ra đây chính là con cá bảy màu lòe loẹt hấp diêm thị giác mọi người trong bữa tiệc, nhảy xổ ra, tung một quả bom khổng lồ. Đệt, chạy thôi!
Và thế là tạm gác trò vui sang một bên, chàng tả quan Francesco kiếm ngay một chỗ an toàn mà núp.
- DỪNG TAY!!
Nghe cái giọng quen thuộc ấy, Francesco quay đầu ngoảnh lại, vừa kịp thấy khung cảnh hoàng tử một tay ôm lấy nàng tóc đen, một tay vẫn còn cầm chiếc giày thủy tinh, vung cước đá quả bom văng thẳng lên trời nổ tung, tạo thành một luồng sáng chói lọi giữa màn đêm.
- NGƯƠI!! – Cô nàng hộ pháp hồi phục lại sau cú sốc rất nhanh, chỉ vào mặt hoàng tử mà hét.
Nhưng hoàng tử không nói gì, chỉ lẳng lặng quỳ xuống một bên nàng, chìa chiếc giày thủy tinh ra. Hiểu ý, nàng cũng cởi chiếc giày cũ rích ra, ném toẹt một phát trúng đầu tên người hầu nào đó trong đám tùy tùng, để lại một tiếng la oai oái như bị chọc tiết. Vâng, chuyện gì xảy ra sau đó thì ai cũng biết: chỉ có nàng với bàn chân King Kong kia mới đi vừa chiếc giày kia.
Vừa lúc ấy, một ánh sáng chớp lòa hiện ra cùng một… bà tiên?
Từ bé đến giờ, Francesco chưa gặp tiên bao giờ. Mà chàng nghe người ta đồn rằng tiên chỉ hiện ra khi có người khóc thôi mà?
- Hức hức!
Ờ, đúng là có người đang khóc thật nhưng mà là cái thằng vừa bị nàng King Kong ném giày trúng.
- Đứa nào vừa ném bom lên tầng mây của bà hả?
Hình như đây cũng không phải là giọng điệu mà một bà tiên hiền lành phúc hậu trong truyền thuyết nên có.
- Ngươi là ai? – Hoàng tử đã đứng dậy, quay sang nhìn tiên sưng sỉa.
Nàng King Kong, giờ đã mang hai chiếc giày thủy tinh hộ pháp, một chiếc hình như là nàng đã mang sẵn trong người, quay sang tiên cười ngu:
- Đây là tiên hạng bét, kẻ đã giúp ta đến lễ hội!
- Ố ồ, thì ra là thế - Francesco gật gù – Kẻ đã giúp tên King Kong này đi lậu vé vào bữa tiệc.
- Ngươi đâu cần phải nói huỵch toẹt ra như vậy chứ? – Tiên quay sang hầm hè với khỉ đột sổng chuồng.
- Dù sao thì cũng cảm ơn ngươi vì đã giúp ta tới bữa tiệc.
Màn trò chuyện dở hơi chẳng đâu vào đâu nào có lẽ sẽ còn tiếp diễn nếu như không có sự can thiệp của hữu quan giờ vẫn nổi điên.
PẰNG PẰNG PẰNG PẰNG!!
- TA KHÔNG CAM TÂM!
Cả đám người lẫn tiên nằm rạp xuống bãi cỏ, hú hồn trước cơn thịnh nộ của quan đại thần. Nhưng rồi cũng rất nhanh sau đó, Francesco – nãy giờ vốn vẫn đang núp lùm sau bụi cây từ vụ tránh bom của mụ già nào đó – nhảy ra nốc ao tên đồng nghiệp tóc xanh của mình.
- Đủ rồi đấy ông bạn. Chuyện đã đến nước này thì chấp nhận sự thật phũ phàng đi.
Và đêm ấy, có tiếng cười hạnh phúc lẫn tiếng khóc nỉ non của kẻ bị tan nát cõi lòng.
Ít lâu sau, hoàng cung mở tiệc mừng hoàng từ cưới vợ trong sự chúc phúc của các nước láng giềng, nước mắt của quần chúng nhân dân – những kẻ xưa kia thường bị Lọ Lem bắt nạt. Và như mọi câu chuyện cổ tích, họ sống hạnh phúc mãi về sau.
|
| | | Sponsored content
| (#) Tiêu đề: Re: Rạp hát Share the world - Cô bé Lọ Lem | |
| |
| | | | Rạp hát Share the world - Cô bé Lọ Lem | |
|
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |