Share the World
Chúc mừng bạn đã đăng nhập thành công vào One Piece Role Play Text Game Share The World
Share the World
Chúc mừng bạn đã đăng nhập thành công vào One Piece Role Play Text Game Share The World


 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng NhậpĐăng Nhập  Đăng kýĐăng ký  Tìm kiếmTìm kiếm  
AM TAG 196 | Monat Hạ | Jahr 7 | Nắng gay gắt

Share
 

 [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3  Next
Tác giảThông điệp
raitha
raitha
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 96

Tổng số bài gửi : 178

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty13/11/2014, 11:02 pm

Nhân vật: Axel Des Adler[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 88d21bd8-90ae-40f8-93d1-1bbc5b605288_zpsdc9a14a1 | Naera
Thời gian:  PM - Tag 187/Monat Xuân/Jahr 7
Địa điểm:  Đồi thỏ tuyết
Tham gia hoạt động: bơi lội
------------------------------------------


Gã chỉ định bơi một vòng vận động thân thể rồi leo lại trên bờ. Gã không định ngâm mình dưới làn nước lạnh buốt này quá lâu. Đây không phải tổng bộ phía Nam, và gã cũng không còn là thằng nhóc tân binh mới nhập ngũ năm nào. Những ngày tháng luyện tập với cường độ cao từ sáng tới chiều không ngừng nghỉ đó đã trôi qua rất lâu, dù sau này, những trận chiến mà gã tham gia còn khắc nghiệt hơn nhiều, nhưng mỗi khi bất chợt nhớ lại những ngày tháng ấy, gã vẫn không khỏi nhếch nhẹ khóe môi hoài niệm. Sự thanh bình hiếm hoi trong cuộc đời gã, khoảng lặng nhẹ tênh và những mùa hạ rực nắng, kí ức ấy luôn là một kỷ niệm đẹp, và tổng bộ phía Nam ấy vẫn là nơi gã trở về sau những chuyến đi dài.


“Nhóc Axel, lâu ngày nhỉ. Có quà cho ta không?”

“Lão Đại, hoan nghênh anh quay trở về!”

“Lão Đại, mấy ngày nay tâm tình tư lệnh Wolfgang không tốt! Anh về thật đúng lúc! Cứu bọn em với!”

“Nhóc con! Không chịu đến Bộ tư lệnh phía Bắc để gặp ta! Ta phải tới tận đây gặp ngươi! Quả thật là không coi ông nội ngươi ra gì!”

“Haha, Wolfgang, xem ra thằng cháu này của anh vẫn là quý tôi hơn nhỉ?”

“Thằng nhóc chết tiệt, ngươi phải quý ông nội ngươi hơn chứ?!”



Gã lặn một hơi xuống nước. Mùa xuân và gã lại nhớ đến những thứ ngớ ngẩn hết sức. Gã lặn sâu xuống đáy hồ, nơi những bụi rong dày vẫn xanh mướt lả lơi. Ở dưới này, ánh mặt trời vẫn có thể soi tới, nhưng hơi ấm không đủ để giữ mức nhiệt vừa phải, thế nên gã cảm thấy cơ thể mình lạnh đi nhanh chóng. Gã nhướng mày. Quả là loại nhiệt độ lý tưởng cho những buổi luyện tập hành xác của Rosenthal. Gã trồi lại lên mặt nước, rồi bơi vào bờ.

Xung quanh hố băng vẫn đầy người và âm thanh. Gã có chút tán thưởng tinh thần thể dục thể thao của người dân xứ này. Lúc mới tới nơi đây, gã đã nghĩ hòn đảo này là một hòn đảo đang ngủ yên. Con người ngủ yên. Chỉ có động vật hoang dã vẫn âm thầm nhịp sống của chúng. Nhưng hiện nay, hòn đảo này đang tái sinh lại theo một chu kỳ tuần hoàn mới của tự nhiên.

Mùa xuân luôn là lúc những sự sống mới bắt đầu. Mọi hoạt động đều nên trở hăng hái và tràn đầy sinh lực.

Tất nhiên không phải nói về gã.

Gã mặc lại quần áo gã đã vất trên bờ lúc nãy rồi  bắt đầu tính tới chuyện quay trở về. Gã đói bụng. Và với gã, ăn uống là việc quan trọng trong ngày. Ăn để sống. Sống mới tiếp tục bước về phía trước. Đích đến còn xa. Gã lững thững quay lưng lại, cùng lúc Max vỗ cành sà xuống vai gã, và tiếng thằng nhóc lanh lảnh vang lên phía trước.

“Axel, em chạy xong năm vòng rồi!”

“Chạy tiếp.” Gã thản nhiên nói. Rồi bắt đầu chạy bộ xuống dưới đồi.

Chạy bộ là một cách tốt để làm nóng cơ thể và chống rét.


------------------------------------------


Được sửa bởi raitha ngày 18/11/2014, 12:05 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Đông
Đông
A Pace-aholic
A Pace-aholic

Berry Berry : 141

Tổng số bài gửi : 37

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty13/11/2014, 11:42 pm


Nhân vật: Đông[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 1100ocircng_zps50443008 | Loen E.[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 15579780188_58a24b985b_q | Dây Chun[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 CAGdR | Sai Shinobu
Thời gian: ?
Địa điểm: Đồi núi tuyết | Hồ băng




Ông trời quả có mắt có tai, Sa Sa dở hơi đã bị Lo Lo đẩy té hố băng. Bé chống tay ngang hông cười y chang mấy anh phản diện trong phim.

- Hố hố hố... Sa Sa lọt hố rồi kìa! Xem kìa Dây Chun!

Thế nhưng, bé cười chưa đã thì Lo Lo lại đỏ mặt ngượng ngùng chìa tay ngọc ra, thỏ thẻ mấy lời mật ngọt gì đó bé méo nghe rõ vì đứng quá xa. Ngay lập tức, đầu óc nhạy bén vẽ ra mấy đoạn hội thoại kinh điển:

- Công tử! Tiện thiếp vô ý quá, muốn cứu lại hóa ra hại chàng >///////<

- Ta không sao, nàng đừng lo. Không ngờ nàng lại lo cho ta như thế ♡ヽ(*´д`*;;)

*hoa đào(?) bay đầy trời, tay nắm lấy tay, đôi nam nam chìm đắm trong không gian riêng của hai người*

ˋ︿ˊ Hừ, hú hí(?) nhầm chỗ rồi nhé hai cưng, giờ chụy là bánh bèo ngôn tình rồi méo ủng hộ đồng tính đâu ヽ(`Д´)ノ

Bé cáu cáu bẳn bẳn, hậm hậm hực hực rón rén đi lại chỗ hố băng nơi Sa Sa và Lo Lo vẫn tình chàng ý  thiếp ngập giời. Một, hai, ba, a lê hấp hai phát đạp tiễn hai bố trẻ xuống hố băng.

Mày hả bưởi, chụy sức mạnh 45 (+1) đấy nhé  Luffy moc mui


Được sửa bởi Đông ngày 14/11/2014, 2:49 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Naera
Naera
Người Lang Thang
Người Lang Thang

Berry Berry : 52

Tổng số bài gửi : 18

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty13/11/2014, 11:54 pm

Nhân vật Naera | Mukuro Sankirentou
Thời gian: PM - Tag 186/Monat Xuân/Jahr 7
Địa điểm: Đồi thỏ tuyết


---------------


#3:



“...Chết tiệt! Thằng nhóc con!”

Sau vài giây ngạc nhiên, cuối cùng Mukuro Sankirentou cũng hoàn hồn mà gấp rút đuổi theo cái áo của cậu ta, hiện thời đang được giấu nhẹm trong tay cậu chủ như để diếm đi một tội ác tày đình – à thì là phá hoại của riêng đó. Nhưng đó không phải nguyên nhân chính cho cuộc rượt đuổi này, hẳn vậy. Kể ra tôi cũng không nên bất ngờ. Cậu chủ tôi dù với người ngoài rất ngoan và nghe lời, thì cũng lại là cậu có những hành động chẳng hiểu vô tình hay cố ý, ngây thơ vô số tội và ý đồ phá hoại vô biên với một số đối tượng cụ thể. Mukuro Sankirentou hiển nhiên là một trong số những cái tên đứng đầu danh sách.

“Naera, nhóc dám giỡn mặt ta đấy à?”

“Vâng, em đang giỡn mặt với anh Sanki ạ.”

Đó, tôi đã nói mà.

Nhưng cũng là lần đầu tôi thấy cậu chủ cư nhiên thừa nhận mấy trò phá hoại có chủ đích của cậu. Còn cười tươi rói với nạn nhân, ném thêm một ít lửa cho tên con trai bị giỡn mặt đang đuổi theo sát nút, khiến gương mặt cậu ta tăng thêm một phần tức tối. Tôi thậm chí còn có thể thấy rõ cục gân nổi phập phồng đằng sau mái tóc dài rũ quất nước, cùng ánh mắt sáng quắc trừng về phía cậu chủ tôi, quyết tâm hừng hực.

Còn cậu chủ tôi thì vẫn đang cười rất tươi. Thậm chí còn tươi tỉnh hơn bình thường, nụ cười kỳ lạ trộn lẫy giữa vẻ lơ ngơ thường ngày của cậu, mơ hồ, và một sự tinh quái khôn cùng lóe rọi trong đôi con ngươi khi cậu liếc qua sau lưng, ngó một cái về phía người đang chơi đuổi bắt cùng mình. Một dải tóc hồng rực tạt qua gương mặt, che đi nụ cười lạ lùng đó của cậu chủ.

“Ama, anh Cầu vồng nổi giận rồi kìa.” Cậu thì thầm với tôi. Hình như, còn cười khúc khích.

À thì căn bản tôi cũng đồng ý, cái sự trêu ngươi của cậu chủ tôi quả thực rất gợi đòn. Là tôi cũng sẽ quyết phải đem thằng nhỏ quậy này ra đập cho một trận. Chẳng thế mà khóe môi Mukuro Sankirentou đột nhiên lộ ra một nụ cười nguy hiểm hết sức (cái này là vì tôi đang ngó chừng tốc độ của cậu ta nên mới thấy, chứ không phải tăm tia gì đâu), tới một khúc quanh đột ngột tăng tốc mà áp sát cậu chủ tôi, vươn tay ra liền chụp được cổ áo cậu. Tôi hít sâu một hơi. Aida, cậu chủ tôi gợi đòn thật nhưng không có nghĩa tôi muốn cậu ăn đòn đâu!

“Đồ nhóc con!”

Bất thần giật mạnh cổ tay, Mukuro Sankirentou kéo ngược cậu chủ tôi về phía sau và đẩy ngã cậu xuống một góc ven hồ. Dĩ nhiên hung thủ chẳng bao giờ giơ tay chịu trói nhanh như vậy, hay cậu chủ tôi vẫn còn muốn cuộc chơi kéo dài một chút, lưng vừa chạm đất liền lăn một vòng bò dậy, ngó mấy bụi cây xung quanh mà tính lỉnh đi tiếp. Nơi hai người đuổi bắt tới đã khá xa khỏi khu hồ chính, xung quanh vắng tanh, không một bóng người. Tôi cũng đã nhìn thấy con đường mòn quen thuộc từ thị trấn lên hồ băng, giờ chỉ còn cách vài cái lùm cái bụi.

Nhưng Mukuro Sankirentou đã nhanh tay hơn. Túm cậu chủ tôi lại và đè xuống lần hai chẳng mấy khó khăn gì với sải tay dài của cậu ta, cơ thể cũng cao lớn hơn cậu chủ tôi nhiều – và nặng hơn, đương nhiên. Ờ và rồi một tí teo bụi tung, một vài tiếng vật lộn đầy tính chất giỡn mặt, chừng năm bảy giây để tất cả mọi chuyện diễn ra và hai tay cậu chủ tôi đã bị trói gô bằng chính chiếc áo cậu trộm. Tôi có chút vừa kinh hoảng vừa chán nản nhìn lên phía Sanki; chỉ thấy cậu ta nhếch môi cười một nụ cười tự mãn.

“Giờ thì ai đang giỡn mặt ai nào, Naera thân mến?”

“Anh Cầu vồng không cần áo à?” Cậu chủ tôi cựa quậy thử xem có thoát ra được không, rồi ngước lên nhìn nạn nhân nay đã hóa hung thủ. Cũng như Sanki, một bên mặt dính bụi tuyết và gò má ửng lên vì chạy nhanh, ngây thơ cười. “Vậy anh đuổi theo em làm gì?”

“Đúng là vì áo thật đấy.” Đáp lại cái cười trêu ngươi của cậu chủ, Mukuro Sankirentou tiếp tục cười còn trêu ngươi hơn. Pha thêm tí gian tà cực kỳ ăn rơ với đôi mắt dài của cậu chàng. “Nhưng bây giờ thì là để dạy cho thằng nhóc tăng động nào đó một bài học.”

“Bài học ạ?” Lại cười ngốc, và trêu ngươi hơn nữa.

“Tét mông giữa bàn dân thiên hạ thì thế nào?”

“Chỗ này không có ‘bàn dân thiên hạ’ đâu.”

Mức độ trêu ngươi đã đạt đến thượng thừa.

“Sao ta lại không thể lôi nhóc đến giữa thị trấn nhỉ?” Chợt Sanki trầm giọng ra vẻ đăm chiêu, và nguy hiểm hơn gấp mấy lần. “Hay là nhóc là dạng thích được 'phạt nóng' nhỉ?”

Tôi chớp mắt nhìn cậu thanh niên trước mặt, đại để là cả tôi lẫn thế lực siêu nhiên nào đó đều không hiểu “phạt nóng” là gì để phải đi hỏi người. Nhưng cậu chủ tôi thì không hỏi, cũng không tỏ vẻ gì ngoài một thoảng ngơ người trên nụ cười của cậu – nhưng vì nó ngơ sẵn nên coi như không có luôn. Đổi lại, cậu chỉ nhìn ra sau lưng thật nhanh một lần nữa trước khi ngẩng lên phía Sanki, (tiếp tục) cười tỉnh rụi.

“Em không thích cả hai ạ, anh Sanki.” Cậu đáp. Và tôi không nghĩ rằng đó là một lời đáp ngoan ngoãn bình thường đâu. Bởi vì nội hôm nay cậu chủ tôi đã phởn đời hơn bình thường gấp mấy lần. “Chúng ta nên quay lại hội thao thôi.”

“Tính chuồn hả? Không dễ-”

Bằng một sự dẻo dai lạ thường, cậu chủ tôi đột ngột dùng hai chân còn tự do quặp lấy chân Mukuro Sankirentou, lộn ngược ra sau một vòng nhanh đến nỗi Sanki hẳn là có đề phòng dữ lắm, cũng không khỏi bị cuốn theo lực kéo của cậu chủ. Để rồi lưng vừa chạm đất cậu liền bật mạnh, hất cả hai về phía sau theo đà quán tính. Một tiếng ÙM lớn vọng lên từ khoảng nước khá sâu, chỉ trong phút chốc cột nước xanh sáng đã bắn tung theo một cơn sóng tràn bờ. Và mất hút.

Tôi hoàn toàn không biết được chuyện gì xảy ra dưới hồ, bởi vì đương nhiên lúc cậu chủ tôi bị trói tay như kia, cây cung là tôi đã bị quẳng lăn lóc một góc trên mặt tuyết. May sao tôi không phải lo lắng quá lâu về việc cậu chủ tôi bị trói như vậy thì bơi làm sao, bởi vì chừng chục phút sau cậu chủ tôi đã bơi lóp ngóp và trèo lên bờ trở lại. Hai tay cậu đã thoát khỏi trói buộc, chiếc áo cũng không thấy đâu, chắc Sanki đã lấy lại rồi. Nhưng thay vào đó lại là một chiếc quần chấm bi ướt sũng nước.

Ờ, nhìn quen mắt làm sao...

“Ama, mình có nên chạy tiếp không?” Cậu chủ xách tôi lên vai, thích thú cười. Nụ cười ranh mãnh còn hơn khi nãy nhiều.

“Nhãi con, đứng lại đó!”

Tôi nghe tiếng Mukuro Sankirentou gầm gừ đằng sau đâu đó dưới mặt hồ. Giờ có vẻ nổi giận thật rồi. Tôi cũng nhớ ra luôn vì sao mảnh quần kia ngó quen mắt như vậy.

... Ôi trời đất.

Về Đầu Trang Go down
Hyouton
Hyouton
Thủy Thủ
Thủy Thủ

Berry Berry : 86

Tổng số bài gửi : 151

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty14/11/2014, 10:24 pm

Nhân vật: Francesco Veleno
Thời gian: Buổi sáng - Tag 188/Monat Xuân/Jahr 7
Địa điểm: Hồ băng


Đêm hôm qua hắn không ngủ. Bởi vì đêm qua hắn bật chế độ cuồng sát ra cầm súng đi tuần tra thị trấn, hay đúng hơn cầm súng kiếm xem có đứa nào đêm hôm khuya khoắt còn lảng vảng ngoài đường để bắn chết. Vào cái giờ đấy trên hòn đảo mùa đông lạnh giá này, họa may thì có mấy tên trộm. Nam thanh nữ tú nó có hẹn hò gì thì cũng rủ nhau vào nhà nghỉ cho ấm cúng chứ thò mặt ra ngoài đường làm qué gì. Thế rồi lại đụng tên thuyền trưởng tóc đỏ và ruợt gã ra tận bến cảng. Khi đấy, máu điên cũng tạm lắng không đồ sát lung tung nữa, vậy nên tiếp tục xách súng đi tục đi dạo vòng vòng trên bãi biển xem có may mắn túm được tên hải tặc nào không.

Vậy cho nên bây giờ hắn đang buồn ngủ chết đi được.

Nhưng hắn lại không thích ngủ. Vậy nên Francesco chạy lên đồi núi tuyết, chỗ mấy ngày nay người ta vẫn bơi lội để bơi vài vòng cho tỉnh ngủ. Và trong trường hợp may mắn thì kiếm được đứa xui xẻo nào đó để tẩn cho một trận.

Đời là không như mơ. Khi anh nổi điên thì người ta cứ như thể càng cố gắng cách li tránh hắn càng xa càng tốt. Merda! Trời đúng là ghen với người đẹp trai mà.

Lúc này Francesco cũng thấy nóng nảy bực bội, vậy nên hắn cởi phắt đống quần áo dày sụ trên người, chừa lại mỗi cái quần đỏ thẫm với dòng chữ FIGHTING nổi bật màu vàng chói. Khởi động sơ sơ vài cái rồi cứ thế nhảy ùm xuống nước, rồi nổi lên, gào rú lên mấy tiếng và sải tay bơi trong hồ.

Trái ngược với suy nghĩ của nhiều người, Francesco không có nhu cần khoe thân chốn công cộng. Thời nay, khủng bố cũng phải lịch sự, phải xây dựng hình tượng thanh niên đẹp trai, quyến rũ. Không ai thích một thằng biến thái đi show body nơi công cộng, mặc dù ở con tàu điên khùng kia, hắn cũng bị lộ hàng mấy lần. Chính xác là hai lần. Một lần là bất khả kháng còn một lần hắn cũng chẳng biết có chuyện gì xảy ra nữa.

Nhưng tại sao đến giờ anh vẫn FA? Nhớ lại thời xa xưa thì căn bệnh thích troll của hắn đã đủ khiến người ta chẳng muốn lại gần. Ai biết hắn sẽ nghĩ ra trò quái gở gì. Và chính xác thì không phải là hắn không có người thích, chẳng qua là hắn chưa nghĩ đến chuyện yêu đương nhăng nhít gì mà thôi.

Yêu là khổ đau. Con tim rồi sẽ đau đớn và bóp nghẹt như bệnh nhân mắc chứng bệnh mạch vành.

Phiền phức!!
Hắn nghĩ thầm, trèo lên thềm băng lạnh ngắt. Nghỉ ngơi một lúc rồi sẽ quay lại thị trấn kiếm chút đồ ăn.

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty14/11/2014, 10:25 pm


Cielo Rosso - Francesco Veleno
Pm Tag 187, Jar 7 - Drum Island  
Tham gia hoạt động bơi lội


- ஜ۩۞۩ஜ -



Hóa ra hắn không nhạy như Cie tưởng.

Francesco, kẻ mới bị lôi tuột từ trên bờ thẳng xuống dưới hồ lạnh cóng, vừa nổi lên và ho sặc sụa, bây giờ nhìn chằm chằm vào thằng nhóc trước mặt, rồi cất một câu đầu tiên.

“Là nhóc hửm?”

Vẫn là chất giọng khó có thể ưa nổi đó.

Cie đương nhiên không trả lời, thằng nhóc chỉ đạp chân giữ bản thân nổi và giữ khoảng cách nhất định tránh xa khỏi Francesco, giống như trước mắt nó là một thứ bệnh dịch gì vậy.

“Cie-chan ♥~” Francesco kêu lên bằng chất giọng kinh tởm cố tỏ mức đáng yêu hết sức có thể, làm thằng nhóc gần như sắp nổi hết da gà trên người nó lên. “Em nhớ anh đến thế kia à?!”

Xin nhắc lại hiện tại đang là ngày đầu xuân với tiết trời lạnh giá và dù có chút tài trợ của mặt trời thì dưới nước này vẫn lạnh. Và ngay đây chúng ta có một gã tưng tửng không biết xấu hổ cùng một thằng nhóc khi nào cũng thiếu thốn biểu cảm trên gương mặt đơ hết mức. Gọi là hài kịch thì cũng không phải, mà bi kịch càng không. Chỉ biết gã điên kia đang dang hai cánh tay ra sức bật đến chỗ thằng nhóc như muốn ôm cứng khiến Cie không còn cách nào, liền nhanh chóng thoái lui.

“Trời lạnh lắm! Lại đây với vòng tay của anh yêu nào ~”

Họa có điên mới lại.

- Em yêu, đừng chạy!

Hắn vẫn tiếp tục với màn độc thoại, thứ hầu như không thể thiếu giữa cả hai mỗi lần chạm trán.

- Lại đây nào ~

Chỉ mong là không chạm ‘trán’ thật.

Francesco hẳn là một kẻ có sức khỏe dẻo dai khi đuổi theo nó suốt một quãng dài đến vậy, cũng không nhiều người có thể giữ được khoảng cách không đổi với Cie khi thằng nhóc bơi, nhưng tuyệt đối hắn không thể là kẻ kiên nhẫn. Francesco khi đã bắt đầu thấy chán, hắn dừng lại và lia mắt đến cái áo khoác thằng nhóc vứt trên bờ rồi bơi lại đó.

“Của cậu hả?” Francesco bước tới nhặt nó lên, và giống như bất kỳ nỗ lực nào khác, Cie vẫn không trả lời. Hoặc hắn cũng không cần nó trả lời, cứ vậy mà đi thẳng với một câu ném lại. “Mượn tạm nhé.”

Francesco là một kẻ bất bình thường, với những khái niệm mà thằng nhóc nhặt nhạnh mỗi lần tái ngộ hắn. Nhưng làm sao hắn có thể đãng trí đến mức nhặt cái áo khoác của thằng nhóc lên và đi, lại quên đám đồ của mình bỏ lại ở phía bên kia mà bơ mặt ‘như chưa từng quen’ kiểu vậy?

Cie không có hứng thú với đồ của người khác, nhưng nó nghĩ cùng với thứ mà nó đang giữ trong balo, thằng nhóc sẽ trả lại vào một lúc khác cùng với bộ sweet lolita của một hôm nào đó. Sớm thôi.



Được sửa bởi Lonely Leaf ngày 21/11/2014, 9:52 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
II Renking.Rin II
II Renking.Rin II
Người Lang Thang
Người Lang Thang

Berry Berry : 54

Tổng số bài gửi : 19

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty14/11/2014, 10:46 pm


Nhân vật: Mukuro Sankirentou | Naera
Thời gian: Tag 187/Monat Xuân/Jahr 7?
Địa điểm: Đồi thỏ tuyết


---------------------------------------------
...Cần lắm một cái xô ngay bây giờ, để hắn có thể hộc hết nỗi lòng của mình ngay bây giờ.

Nhìn thằng nhãi con đang lởn vởn trên bờ như trêu ngươi hắn, mà chính xác là trêu thật - tay nó cầm một cái - gì - đó chấm bi mà quơ quơ, đại để là cái - gì - đó hắn từng mặc ban nãy. Còn bây giờ? Đồng hoang hiu quạnh, gió lùa từng cơn, nước chảy từng làn, thiệt là mát quá đi~~~...

Mát mát cái ****!!!  Hắn trừng mắt nhìn thằng nhỏ, cái kẻ mà ít phút trước còn bị trói dưới thân hắn, lại trong chớp mắt bằng sự dẻo dai đến không ngờ của nó, bất ngờ lộn ngược ra sau, tiện thể đẩy hắn xuống nước và kéo đi luôn hoàng kim hạ giáp của hắn như hiện nay. Hắn nhăn nhó:

"Naera, đưa lại cái đó cho ta."

"Không ạ." Thằng bé đáp ngay tắp lự không cần suy nghĩ, hiển nhiên, hắn cũng không nghĩ việc lấy lại sẽ dễ dàng được, nhất là với đứa bé Naera này. Vì vậy, hắn phải đành nặn ra một nụ cười mà có - vẻ - ngọt - ngào với nó, chuyển sang tông dụ dỗ:

"Naera ngoan, ta có một quyển sách công thức bánh độc và lạ; hẳn là nhóc thích chứ?"

Thằng nhỏ lắc đầu nguầy nguậy, rồi lại mím mím ẩn cười nhìn hắn trêu tức. Trời ơi nhà ai có cái nồi mau úp lên đầu thằng nhỏ này một phát đi!

"Máy bay điều khiển thì sao nào?"

Lắc

"Xe tự động thì sao nhỉ?"

Nào ta cùng lắc.

"Thế còn PS3? Nhóc có...?"

Hắn chưa nói hết thì đã biết câu trả lời, bởi thằng nhóc lắc đầu ngay lập tức.

...

"Iphone 6?"

Thằng bé vẫn rất kiên nhẫn ngồi nghe hắn hỏi đủ thứ trên trời dưới đất. Kiên nhẫn thì rất tốt đấy cháu bé, nhưng sẽ càng tốt hơn nếu cháu bé có lòng tốt trả lại của rơi cho người bị hại. Không biết thằng bé có cái gọi là lòng tốt này không, nhưng tuyệt!! Cứ nhìn cái cách nó lắc đầu rồi càng cười toe hơn nữa là đủ hiểu, cái thứ lòng tốt đó hiện tại bốc hơi đi mất rồi!

"Ừm..." Cho đến khi hắn cảm thấy cổ họng mình khô cả rồi, khi đầu thằng nhỏ sắp rụng khỏi cổ và người huynh đệ sắp ngủ đông đến nơi rồi thì mới chợt nhớ mình không thể dùng tư duy bình thường để phán đoán thằng bé này được, vì vậy dùng vẻ mặt phức tạp mà nhìn nó "Nhóc có thích chơi...barbie không?"

Thằng nhóc chợt im bặt, nhìn chằm chằm hắn khoảng năm giây, khi hắn giật mình nghĩ rằng có khi nào mình đã đoán đúng rồi không; thì Naera lại càng cười tợn hơn nữa, khoe cả răng cả lợi mà mở to mắt nhìn hắn, giọng trẻ con ngây thơ cất lời:

"Anh Sanki thích ạ?"

...Ủa sao lại chuyển chủ ngữ mất rồi? Hắn hỏi nó, sao nó lại hỏi ngược lại hắn nhỉ? Hắn đen mặt, thằng nhóc con này quả thật là khó nhai, hắn...

"Nhó-c khục khục, khụ khụ, hắtt xì!!!" Hắn vừa định nói thêm điều gì đó thì chợt ho sặc sụa, vừa ho lại vừa hắt xì liên tục, ho lớn đến mức tưởng như hắn sắp ho luôn cả nội tạng ra. Thình lình gã trai như gặp phải điều gì đó, bất ngờ trợn trừng hai mắt, rồi trong chớp mắt cả thân hình cao lớn cứ thế mà ngã thẳng chìm xuống hồ băng.  Khiến cho đứa bé trên bờ giật mình đứng bật dậy, chạy vội đến gần để xem xét chuyện gì đang xảy ra với hắn...

Chính là lúc đôi mắt màu biển thẳm bất ngờ mở bừng ra, ánh xanh lập lòe cùng nụ cười méo mó ngập nước nở bừng, một bàn tay trắng bệch trồi lên mặt nước và kéo mạnh kẻ khốn khổ bé nhỏ đang đứng gần đó, để kẻ đó cùng chìm sâu dưới lòng hồ lạnh lẽo với mình.
     
Về Đầu Trang Go down
newvinamilk
newvinamilk
Thuyền Viên
Thuyền Viên

Berry Berry : 77

Tổng số bài gửi : 57

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty14/11/2014, 11:05 pm



Nhân vật: Sai Shinobu | Zodi Acgorn
Thời gian: Buổi sáng - Tag 188/Monat Xuân/Jahr 7
Hoạt động tham gia sự kiện: Bơi lội



Phong trào thể dục thể thao


Cuộc chạy bộ kéo dài từ thị trấn đến bến cảng rồi lại tiếp tục từ bến cảng kéo lên đồi Thỏ Tuyết- nơi diễn ra hoạt động bơi lội kế tiếp. Gã Mắt Chột không còn chạy cùng với hắn nữa mà đã lặn mắt tăm đi đâu đó. Hắn thầm cám ơn trời vì điều này vì cả tiếng đồng hồ hắn đã nghe gã lải nhải về đủ thứ chuyện trời ơi đất hỡi không đâu vào đâu.
Trời hôm nay gió có vẻ mạnh hơn hôm qua, và dù trời đang là giữa trưa thì cũng chẳng ấm áp thêm được chút nào. Hắn lại một lần nữa cởi đồ khoe làn da xám xanh đầy khỏe mạnh của mình. Vừa làm vài động tác khởi động thì một thân người đã trờ tới:

- A, anh bạn đây rồi! Nãy giờ tôi tìm anh bạn mãi. – Mắt Chột cười rạng rỡ kéo tay hắn đi.

- Ủa? Tìm tôi làm gì?

- Nói chuyện chứ làm gì! Nãy tôi còn chưa nói xong, tới đây tôi nói tiếp cho ông anh nghe.

WTH? Hắn vừa mới quen tên này một tiếng đồng hồ trước và hắn đã kiên nhẫn lắm mới không tống cho tên chột này một cú vào mồm cho gã câm miệng lại vậy mà bây giờ còn muốn bắt hắn nghe gì nữa sao?

- Thôi đi! Tôi không rảnh nói chuyện với cậu đâu.- Hắn quay người trở lại hố băng lúc nãy.

- Ơ, tôi thấy anh rảnh không mà.

- Đã bảo không rảnh là không rảnh.

- Thế anh bạn bận gì à?

- Bơi.

- Ok. Vậy có dịp sẽ gặp ại anh bạn sau. Tôi sẽ nói anh nghe tiếp về lý thuyết vận động sự sống thông qua việc bơi lội. – Gã Chột nháy mắt bằng con mắt không chột còn lại rồi chào tạm biệt hắn.
Ờ, không có chuyện đó đâu anh bạn.

Nãy giờ đứng nói chuyện với gã Chột Mắt lắm mồm cũng đã đủ nóng người, hắn không cần khởi động thêm nữa, nhảy ùm luôn xuống hồ băng mà bơi vài vòng. Nước mát đúng là làm cho con người ta tỉnh táo và sảng khoái cả ra, dù rằng cái lạnh và gió lùa vẫn không ngớt đeo bám mấy thành phần đang bơi lội. Tính ra thì mới có hai ba ngày gì đó kể từ ngày đầu tiên phát động cái phong trào thể dục thể thao khỉ gió này, cũng còn tầm ấy thời gian nũa mới xong. Mấy hôm nay phòng đấu trường cũng đóng nên hắn không có cơ hội luyện tập với cô gái tóc bím nữa, xem như đây là hoạt động bù vậy.

Bơi đủ chục vòng, hắn lên bờ, lau khô người, mặc lại quần áo rồi lại đi về thị trấn. Cái hoạt động luẩn quẩn này cũng bắt đầu chán rồi, chắc hắn phải kiếm việc gì đó khác để làm thôi.


Về Đầu Trang Go down
raitha
raitha
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 96

Tổng số bài gửi : 178

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty14/11/2014, 11:59 pm

Nhân vật: Axel Des Adler[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 88d21bd8-90ae-40f8-93d1-1bbc5b605288_zpsdc9a14a1 | Naera
Thời gian:  AM - Tag 188/Monat Xuân/Jahr 7
Địa điểm:  Đồi thỏ tuyết
Tham gia hoạt động: bơi lội
------------------------------------------


Gió lạnh buốt, rào rào. Gió lồng lộng tứ phía, thổi bạt cây bạt lá. Cả đoàn người co ro trong buổi sáng lộng gió tái tê. Có vài kẻ nản chí quay trở về. Có nhiều người kiên nhẫn chịu đựng. Có kẻ vẫn hăng hái hò hét để động viên tinh thần mọi người. Gã nhàn nhã ngồi xổm trên nền tuyết mỏng phủ lên mặt băng cạnh hồ nước, thản nhiên quan sát những biểu cảm sinh động cũng như những động thái cố gắng  hay bỏ dở cuộc chơi nửa chừng của những người dân đang tụ tập xung quanh. Trong đoàn người có không ít phụ lão. Nhưng những tên thanh niên sức dài vai rộng lại là những kẻ dễ dàng nhụt chí nhất.

Gã cười nhạt. Đồ vô dụng.

Còn không kịp thấm cái lạnh, còn chưa kịp run rẩy, còn chưa vội nhiễm một chút thương hàn, còn chưa hiểu được cái khắc nghiệt đến tuyệt vọng của thiên nhiên, chỉ có thế này đã vội vàng bỏ cuộc.

Những kẻ đã sống một cuộc đời quá dễ dàng.

Quá dễ dàng tồn tại nên quá dễ dàng bỏ cuộc.

“Mọi người cố gắng lên nào! Gió thổi lạnh nhưng chạy về lại thị trấn sẽ nóng người lên thôi!” Một gã đàn ông ngoài ba mươi, lực lưỡng, dang hai tay quơ quào để khuyên nhủ mọi người. Nhưng những tên thanh niên chỉ nhăn nhó phớt lờ hắn, toan quay ngược đường trở về.

“Em xuống tắm nhé Axel.” Tiếng thằng nhóc vang lên bên cạnh gã. Rồi một tiếng ùm dứt khoát, và thằng nhóc lóp ngóp bơi trên mặt hồ xanh.

À. Còn không bằng một đứa con nít. Dù đứa con nít này xét cho cùng cũng không phải con nít bình thường.

Gã nhếch môi cười. Cũng đã lâu chưa vận động thật triệt để. Gã chậm rãi đứng dậy. Những tên thanh niên ban nãy còn chưa đi quá phạm vi hồ băng. Gã dồn lực xuống dưới chân, rồi từ từ nhấc một chân lên và vung cước đạp thật mạnh xuống mặt tuyết. Cước mang theo lực, tạo ra một chấn động lớn xuyên ngang lớp tuyết, truyền xuống đáy băng dày bọc quanh bờ hồ bên dưới, khiến nó từ từ nứt rạn. Gã bồi thêm một cước thứ hai. Những đường nứt kéo dài hơn, rạn vỡ, như một tấm gương hỏng, rồi mặt băng nhanh chóng đổ sụp xuống ở một mảng hồ, kéo theo toàn bộ những con người trên đó chìm vào làn nước lạnh buốt.

Giờ thì tất cả đều cùng tập luyện.

Gã cười hài lòng, nhàn nhã lặn sâu xuống dưới mặt nước xanh rồi bơi một vòng qua bờ hồ bên kia. Tâm trạng của gã trở nên khởi sắc hơn trước. Gã có thể bơi thêm vài vòng để thư giãn. Nước quả nhiên vẫn là môi trường tốt nhất, cho luyện tập và giải trí cùng một lúc.


------------------------------------------


Được sửa bởi raitha ngày 18/11/2014, 12:06 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
newvinamilk
newvinamilk
Thuyền Viên
Thuyền Viên

Berry Berry : 77

Tổng số bài gửi : 57

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty15/11/2014, 9:41 pm



Nhân vật: Sai Shinobu | Zodi Acgorn
Thời gian: Buổi sáng - Tag 189/Monat Xuân/Jahr 7
Hoạt động tham gia sự kiện: Bơi lội



Phong trào thể dục thể thao


- Bữa trước tôi đã nói với anh bạn rồi nhỉ? Tác động không ngờ của việc chạy bộ ấy? – Cái miệng của tên Mắt Chột bắt đầu hoạt động. – Khi chạy, bạn tiêu hao calo, bạn làm cho săn chắc những bắp thịt mà để có được bạn cần năng lượng nhiều hơn là chất béo, và bạn thúc đẩy quá trình trao đổi chất. Chạy thường xuyên giúp cho các mạch máu trở nên linh hoạt, thông thoáng, làm giảm nguy cơ tắc nghẽn động mạch và làm tăng sức chứa của tim, hạ huyết áp và cholesteron xấu. Nó cũng giúp hạ thấp nhịp đập của tim trong trạng thái nghỉ ngơi, tức là số lần đập của tim tính trên một phút khi không làm việc, thật tuyệt phải không?

- Ừm.- Hắn ậm ự và tiếp tục chạy, mặc kệ gã nói gì thì nói.

- Chưa hết đâu, chạy làm cho cơ bắp săn chắc, làm cho cơ thể có những nét của một bức tượng. Khi chạy chúng ta không chỉ huy động đôi chân mà còn vận động mông, bụng, vai, lưng. Sau một tháng quần áo có khi trở nên rộng thùng thình ấy chứ. Hoạt động thể lực thường xuyên, điều độ tăng cường khả năng của hệ thống miễn dịch, tăng cường máu lên não. Khi bạn đã vào cuộc, bất cứ điều kiện thời tiết, khí hậu nào cũng không còn là vấn đề đáng ngại. Anh bạn thấy đấy, thời tiết này mà chúng ta vẫn không thấy lạnh gì cả, tất cả là nhờ sức mạnh của sự luyện tập.- Gã vẫn luyên thuyên.

- Rốt cuộc thì anh bạn làm trong ban vận động à? – Hắn không thể chịu đựng được nữa, quay ngoắt qua gã Mắt Chột hỏi.

- Không. Tôi chỉ là một người tham gia như anh.

- Vậy sao phải giảng giải cho tôi biết những điều này làm gì?

- Không thú vị sao? Tôi tưởng anh bạn khoái chạy bộ và bơi lội ?

Khoái khoái cái đầu ấy, tập đã chán rồi còn đụng phải tên phiền phức ngươi.

- Nó thật sự chán ngắt và làm tôi đau đầu! Thế nên im đi trước khi tôi tặng cho anh bạn một cái cớ thật sự để luyện tập.- Hắn hầm hè.

- Ok, ok. Xin lỗi vì nhiều chuyện. Tôi rất yêu thích khoa học và có thói quen nói nhiều chút ấy mà.- Gã Chột Mắt cụt hứng và im lặng suốt cả đoạn đường tiếp theo từ bến cảng lên đồi Thỏ Tuyết.

Đến đồi Thỏ Tuyết thì trời đã sáng hẳn và đám người lại tản ra, thay đồ chuẩn bị xuống tắm. Hắn có hứng thú với nước hơn là công việc chạy bộ nên cũng nhanh chóng dứt khỏi tên chột, xuống nước bơi lặn, tận hưởng cái sảng khoái của nước lạnh.

- Chiều tối lại thêm một cữ nữa! – Hắn thở dài, thầm mong đêm nay sẽ mơ đẹp.



Về Đầu Trang Go down
Hyouton
Hyouton
Thủy Thủ
Thủy Thủ

Berry Berry : 86

Tổng số bài gửi : 151

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty15/11/2014, 11:29 pm

Nhân vật: Francesco Veleno | Nokia Raskiyzenlamin
Thời gian: Buổi sáng - Tag 189/Monat Xuân/Jahr 7
Địa điểm: Hồ băng


Dạo này Francesco đang điên. Vì đang điên, hắn bật chế độ cuồng sát. Theo lý thuyết là thế, dù xét theo tâm trạng hắn những ngày gần đây thì lẽ ra hắn phải emo tự kỉ lắm, nhưng không, hắn đã quay lại với bản chất thằng khủng bố khát máu trước kia. Điều này thật sự không hiểu là tốt hay xấu nữa.

Còn lý do tại sao hắn emo thì khá phức tạp. Dù quanh đi quẩn lại thì cũng chỉ vì cái tôi quá lớn và bản chất ngạo mạn, ích kỉ của hắn mà thôi. Bạn tác giả bảo thế, người dẫn truyện biết thế, nhưng Francesco thì không nghĩ thế.

- Này, bố còn không hiểu thì sao bọn mày hiểu?!

Với câu nói đó, người dẫn truyện bỗng cảm thấy thật trống rỗng. Cơ mà éo liên quan gì đến hắn.

Chạy rượt con nhóc Nokia từ bến cảng vào thị trấn, gây ra một vụ lùm xùm và đóng dấu đạn chì lên vài căn nhà gỗ, nhóc con đã ba chân bốn cẳng chạy khỏi tầm mắt của hắn còn Francesco đứng giữa thị trấn thở hồng hộc như một con chó điên. Nóng. Hắn thấy nóng. Và nóng thì nên đi tắm.

Đi tắm nước lạnh vào mùa đông đúng là điên, nếu không nói trắng ra rằng đây là nước đá. Nhưng một thằng điên sẽ không quan tâm đến vấn đề này, vậy nên hắn chạy một mạch đến hồ băng trên núi tuyết, trên đường đi còn kịp đạp vài con thỏ tuyết khổng lồ dám cả gan cản đường hắn rồi phi ra chỗ hồ, cởi quần áo ra nhảy ùm xuống nước.

Bác sĩ bảo rằng sau khi vận động mạnh, không nên tắm ngay vì rất dễ bị xáo trộn thân nhiệt đột ngột, và điều đó sẽ khiến bạn ốm liệt giường. Francesco quen khá nhiều bác sĩ. Hắn cũng có bác sĩ riêng của mình. Hắn cũng quá thừa biết kinh nghiệm kể trên. Nhưng hắn không thèm đếm xỉa đến.

Francesco không sợ chết. Đáng lẽ hắn đã chết rất nhiều lần nhưng lại không chết. Hắn cũng quá lì đòn. Mà chúng ta lạc đề rồi.

Thuyền em thuyền con vịt, nó bơi bơi bơi
Thuyền em thuyền con rồng, nó bay bay bay

Nhạc nền này cũng không hợp gì với cái hoàn cảnh này. Francesco đã bơi đủ một vòng, buồn chán lơ lửng trên mặt nước, ngửa mặt lên nhìn bầu trời. Hồ băng hôm nay lại không có người. Hắn thấy buồn. Mà nếu có người thì người ta lại bảo hắn biến thái. À, giờ thì hắn nhớ ra tại sao hắn lại tự kỉ rồi, dù đó chỉ là một trong những lý do.

Francesco gãi đầu, vô cảm với dòng nước lạnh giá. Có khi do ngâm mình trong nước lâu quá mà hắn mất cảm giác rồi cũng nên. Bơi cũng chán rồi, hắn leo trở lại mặt băng.

Về Đầu Trang Go down
raitha
raitha
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 96

Tổng số bài gửi : 178

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty15/11/2014, 11:50 pm

Nhân vật: Axel Des Adler[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 88d21bd8-90ae-40f8-93d1-1bbc5b605288_zpsdc9a14a1 | Naera | Rea Yurushi
Thời gian:  AM - Tag 189/Monat Xuân/Jahr 7
Địa điểm:  Đồi thỏ tuyết
Tham gia hoạt động: bơi lội
------------------------------------------


Lúc gã và hai thằng nhóc chạy tới hồ băng quen thuộc thì cũng đã có một tốp người tập trung sẵn ở đó. Tên thanh niên cao to lực lưỡng hôm qua đang dùng loa hướng dẫn những người tham gia bơi lội cẩn thận với hố băng vỡ và di chuyển qua phía bên kia hồ để đảm bảo an toàn. Gã chỉ nhếch môi, lững thững đi tới cạnh hồ băng. Max đậu xuống vai gã, thằng nhóc và con chuột bạch loắc choắc cũng nhanh nhảu lại gần. Con chuột nhắt thở hổn hển nói.

“Chú bánh chưng, chú ác quá đi! Tôi chạy mệt chết đi được! Nói cho chú biết, ngày nào tôi cũng tập thể dục siêng năng hết á, nếu không là tôi đã ngất xỉu giữa đường rồi! Chú sẽ phải gánh trách nhiệm người lớn mà đi bóc lột sức khỏe của trẻ em! Ngô Tà, Tiểu Ca nói có đúng không?”

Thằng nhóc nhiều lời. Gã bỏ ngoài tai một tràng dài không hồi kết của nó. Chỉ có con sóc hồng kia là gật đầu lắng nghe. Hai con thú nhỏ, quả nhiên hợp nhau.

“Ngô Tà, chúng ta chạy lên đây làm gì? Ở đây lạnh chết đi được! Tiểu Ca còn quên mang theo áo ấm nữa! Ở đây một lúc sẽ thành thịt đông lạnh đó! Mau quay về thôi! Chú bánh chưng à, tôi về đây!”

Con chuột toan quay lưng chuồn thẳng thì con sóc đã chộp tay lại.

“Tiểu Ca xuống bơi đi.” Con sóc cười tít cả mắt, hẳn là thấy hứng khởi khi có bạn chơi chung.

“Cái giiiiiiiiiiiiiiiii?” Con chuột kéo dài giọng với vẻ mặt lộ rõ không – thể - tin – điều – vừa – nghe – thấy. “Ngô Tà, để Tiểu Ca đưa Ngô Tà đi khám bác sĩ!” Nó lôi ngược lại con sóc.

Con sóc níu tay con chuột lại, gương mặt vẫn cứ toe toét. “Bơi vui lắm!”

“Không vui!” Con chuột lắc đầu nguầy nguậy. “Nước lạnh lắm!”

“Bơi xong chạy xuống đồi sẽ nóng người. Có mì ăn nữa.”

“Mì ở đâu?” Con chuột dòm dáo dác ra xung quanh.

“Bơi xong mới có mì.” Con sóc cười hài lòng vì đã sắp lôi kéo được con chuột.

Con chuột chần chừ dòm xuống hồ băng, hơi nước tỏa lên lạnh buốt. Nó rùng mình một cái, lùi lại vài bước, có vẻ rất đắn đo cân nhắc. Gã ném cho nó một nụ cười nhạt.

“Sợ à nhóc? Đồ thỏ đế.”

Thằng nhóc quay phắt qua gã, phùng má lên nói. “Không – sợ! Chú bánh chưng mở to mắt lên mà xem tôi đây!”

Nó tuyên bố hùng hồn rồi nhảy ùm xuống hồ băng. Gã cười phá lên. Thằng nhóc này cũng sĩ diện trẻ con quá chứ. Con sóc trên bờ nhanh chóng lột hết quần áo rồi tính nhảy theo thì nó chợt khựng lại, mở to mắt nhìn xuống. Con chuột dưới kia đang lóp ngóp ngoi đầu lên trên mặt nước, thở phì phò, tay chân khua khoắn loạn xạ. Hẳn nhiên không có chút kĩ thuật nào, hoàn toàn là bản năng. Nó xoay tròn được một lúc trên mặt nước thì từ từ chìm xuống.

“CỨU!!! CỨUU!!!!!!! CHÚ BÁNH CHƯNG, CỨU TÔI VỚI!!!!!!”

Cổ họng thực sự rất tốt.

“Axel, Tiểu Ca chìm rồi.” Con sóc chỉ tay xuống cái đống bong bóng nổi lộp bộp trên mặt nước.

Gã nhướng mày, chậm rãi đứng dậy. Trẻ con luôn chết vì nước nhiều hơn vì lửa. Một đứa trẻ đặt chân lên con tàu JoD mà lại không biết bơi, đó là thứ ngu xuẩn không chấp nhận được. Gã vứt đôi giày và chiếc áo khoác qua một bên rồi nhảy xuống nước, lặn xuống chỗ con chuột đang chới với quờ quạng rồi nắm lấy áo kéo nó lên.

Hộc.

Thẳng nhóc thở hổn hển, đớp lấy từng ngụm không khí, hai tay bấu chặt lấy cánh tay của gã như chiếc phao cứu sinh. Gã lãnh đạm nhìn nó rồi quyết định, gã sẽ dạy nó cách làm thể nào để không chết chìm giữa đại dương.


------------------------------------------


Được sửa bởi raitha ngày 18/11/2014, 12:07 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Shizuka Ren
Shizuka Ren
Người Lang Thang
Người Lang Thang

Berry Berry : 50

Tổng số bài gửi : 6

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty16/11/2014, 7:08 pm

Nhân vật: Sandra Rogers, Sharonia Rayne
Thời gian: AM - Tag 189 - Monat Xuân - Jar 7
Địa điểm: Đồi thỏ tuyết

Flashback
Tôi đi ngang qua đồi thỏ tuyết và nhìn thấy bà chị tóc hồng đang nằm sõng xoài ở đó. Tôi tốt bụng đắp cho bả cái áo khoác, đang tính về làng gọi người đến giúp thì cô ấy tỉnh lại. Tôi hỏi cô ấy chuyện gì đã xảy ra, nhưng cô ấy cứ lơ nga lơ ngơ chẳng nhớ gì cả. Thậm chí đến tên, tôi cũng còn phải nhắc cho cô ấy. Nhưng mà tôi cũng chỉ biết tên cô ấy là Sharonia, chứ không biết cô ấy họ gì.

- Vậy là chỉ có tên là Sharonia thôi hả? Cô ấy nghiêng đầu. Vậy cô thì tên họ là gì?

- Tôi là Sandra Rogers.

- Nếu tôi không có họ, vậy lấy luôn họ của cô đi. Cô ta nói. - Quyết định rồi, vậy coi như cô là con gái tôi. Từ giờ cô gọi tôi là baba nhá, tôi sẽ chịu trách nhiệm nuôi cô.

Hả? Lấy họ của tôi không phải là nên gọi tôi là mẹ.. à nhầm làm sao tôi có được đứa con lớn thế, là chị thì đúng hơn. Tôi muốn phản đối nhưng cô ta kiên trì gọi tôi là con gái. Cuối cùng tôi cũng chẳng thể thuyết phục cô ta thay đổi, quá cứng đầu mà. Thôi kệ cho cô ta gọi gì thì gọi.

Cô ta kiếm đâu ra một cái giỏ tre và rủ tôi đi vào rừng hái nấm để mang vào chợ bán, kiếm tiền trang trải cuộc sống. Tôi bị lôi dữ quá cũng đành đi theo. Mà nãy tôi nghe thấy ai đó gọi Sừng Hồng thì phải? Ở đây làm gì có ai có Sừng Hồng nhỉ? Chắc gọi người khác. Nghĩ vậy, tôi cũng cô ta chạy vào rừng.
End Flashback
Về Đầu Trang Go down
raitha
raitha
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 96

Tổng số bài gửi : 178

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty16/11/2014, 10:51 pm

Nhân vật: Axel Des Adler[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 88d21bd8-90ae-40f8-93d1-1bbc5b605288_zpsdc9a14a1 | Naera | Rea Yurushi
Thời gian:  AM - Tag 189/Monat Xuân/Jahr 7
Địa điểm:  Đồi thỏ tuyết
Tham gia hoạt động: bơi lội
------------------------------------------


“CỨU!!! CỨUUUUUUUU!!!!!!!!!!! CHÚ BÁNH CHƯNG,  NGÔ TÀ, CỨU VỚIIIIIIIII!!

Con chuột nhắt gào thất thanh. Hai tay quơ quào loạn xạ. Nước quẩy tung tóe. Nó ráng hết sức bình sinh mà ngoi lên mặt nước, bản năng sống của nó hối thúc nó quẫy đạp mạnh mẽ hơn nữa, nhưng cơ thể vẫn cứ từ từ chìm dần. Nó hoảng sợ gào inh ỏi, không hề chú ý tới những lời hướng dẫn của con sóc hồng đang bơi cạnh đó.

“Tiểu Ca làm sai rồi. Phải khua tay như thế này, nhìn Ngô Tà đi.”

Hiển nhiên là con chuột không có tâm trạng để quan sát con sóc, hay nói đúng hơn là hoàn cảnh không cho phép nó bình tĩnh để đón nhận lời hướng dẫn cách bơi cho đúng kỹ thuật. Nó vẫn tiếp tục gào thét với cường độ cực đại khi nỗi hoảng sợ bị nhấn chìm vào lòng nước đang trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Gã vẫn thản nhiên nhìn nó, không có động thái gì. Cứ để nổi hoảng sợ lên tới cực điểm, rồi tự mình vượt qua, nó sẽ không bao giờ hoảng sợ thêm một lần nào nữa.

Khi con chuột bạch đã chìm hẳn, gã mới lặn xuống vớt nó lên.  Gã vất nó lên bờ, để nó hoàn hồn lại sau những cơn ho sặc sụa. Mặt thằng nhóc đỏ gay, hai mắt nhòe nhoẹt nước, nó nằm ngửa ra trên bờ, thở hồng hộc như thể mới được tái sinh. Con sóc bơi vào bờ, trèo lên ngồi cạnh nó, cười nói.

“Không sao đâu Tiểu Ca. Vài lần như thế là bơi được. Trước đây Ngô Tà cũng vậy đó. Để Ngô Tà chỉ Tiểu Ca cách bơi như thế nào nhé.”

Nó đứng dậy, dang hay tay ra rồi mô phỏng lại cách bơi sải bằng tay cho con chuột nhìn thấy. Gã nhếch môi khi nhìn cảnh tượng đó. Thằng nhóc vẫn nhớ kĩ những gì Tobias dậy nó. Con chuột mở to mắt nhìn, có vẻ rất là chăm chú.

“Như vậy đó, Tiểu Ca hiểu chưa?”

“Hiểu.” Con chuột gật đầu cái rụp. Nó lò mò ngồi dậy, có vẻ đã lấy lại được chút xíu bình tĩnh. “Tiểu Ca hiểu rồi! Dễ ẹt à! Tiểu Ca biết rồi đó! Tiểu Ca sẽ bơi được thôi! Giờ Tiểu Ca có việc hệ trọng phải làm rồi.” Nó lại tính đánh bài chuồn.

Gã xách cổ nó lên. Con chuột bắt đầu la oai oái. Gã dửng dưng nói. “Hiểu thì thực hành.” Rồi gã lại ném nó xuống lại mặt hồ xanh biên biếc.

“AAAAAAAAAAAA!!!!!! CỨUUUUUUUUUUU!!!!!!!!!!!!!!!!” Những âm thanh cực đại lại vang lên. Một vài người đang đứng gần đó liếc mắt nhìn qua với vẻ quan ngại. Nhưng cũng chẳng ai can thiệp vào. Có vẻ bọn họ đều nghĩ đây là một buổi giáo huấn gia đình hay cái gì đó tương tự.

Con sóc mau mắn nhảy xuống hồ, bơi lại chỗ con chuột đang vùng vẫy trong hoảng sợ.

“Tiểu Ca, làm như Ngô Tà chỉ đi. Đập tay đi, như thế này.”

Và một buổi sáng bận rộn cứ thế tiếp diễn.


------------------------------------------


Được sửa bởi raitha ngày 18/11/2014, 12:07 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Hyouton
Hyouton
Thủy Thủ
Thủy Thủ

Berry Berry : 86

Tổng số bài gửi : 151

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty16/11/2014, 11:11 pm

Nhân vật: Francesco Veleno | Sai Shinobu
Thời gian: Buổi tối - Tag 189/Monat Xuân/Jahr 7
Địa điểm: Hồ băng



Sau khi chạy về thị trấn, như thường lệ, hắn lại chạy tiếp một mạch đến hồ băng.

Chạy nhiều như vậy có mệt không? Không, đừng quan tâm làm gì, hắn chạy nhanh lắm, không cần phải lo cho một thằng ăn tàn phá hoại như hắn làm gì.

Người dẫn truyện mới nghe nói rằng sắp đến kì chụp lại ảnh chứng minh nhân dân, bạn ấy nói lại với Fran. Fran đương nhiên muốn đổi lại cái ảnh chứng minh nhân dân đậm chất CMND của hắn, nhưng đổi được hay không lại là chuyện khác. Và hắn cũng không ăn ảnh gì.

Hôm nay hắn tới hồ khi trời đã tối. Chỉ có ánh sáng leo lét đổ xuống soi mặt nước trong vắt lạnh lẽo. Mùa xuân, hồ băng không đóng băng hoàn toàn. Nó tan chảy vào ngày và đóng dần lại về đêm, tạo nên một lớp màng mỏng st dễ thụt chân xuống dưới. Phía xa xa, có một gã điên nào đấy cũng đang định đi bơi vào đêm hôm khuya khoắt. Nói rằng cái đầu hắn đã nguội, nhưng thực chất chỉ là bớt điên. Hắn vẫn muốn đánh nhau, nhưng đánh nhau ở hồ băng kiểu quái gì được khi bơi trong nước lạnh kia chứ? Mà cái dáng kia có vẻ quen quá.

- Yo! - Hắn cất giọng chào trước. Hắn lờ mờ đoán ra được ai rồi, nhưng nhận nhầm thì quê chết đi được, vậy nên cứ ới một tiếng đã.

Bóng đen kia nghe thấy tiếng hắn lập tức giật lùi lại, không ừ hử gì hết. Này, hắn có phải ma đâu mà sợ? Đôi khi có hơi mất nết chút nhưng nói chung là người đàng hoàng mà phải không?
Ở đâu đó có tiếng la ó phản đối.

Francesco nhíu mày. (Hình như) là người quen mà cứ tránh xa hắn là thế nào. Hắn bực rồi, phải nói cho ra nhẽ mới được. Thế là dằn từng bước tiến lại.

Băng về đêm rất mỏng, okay.
Và cũng rất trơn.


Và Francesco đang đi chân trần.
VÚT!!
Anh trượt chân, lướt trên mặt băng một đường cong hoàn hảo, tạo ra tiếng kít kít của ma sát vào mặt băng, một quỹ đạo hoàn hảo. Nếu anh có thể nhảy lên và xoay một vòng trên không trung thì hẳn anh đã có thể tham gia trượt băng nghệ thuật.

Còn thực tế, anh lao thẳng về phía trước, đập vào nạn nhân - cái bóng đen sì lúc nãy, kéo cả hai thằng đục thủng lớp băng mỏng, đổ ầm xuống lớp nước lạnh giá.

- CHƠI NGU GÌ VẬY HẢ?!! - Sai Shinobu hầm hầm quát khi đã nổi được lên trên mặt nước sau cú "ám sát" bất thình lình.

- Tôi bị trượt chân - Francesco cười cười đáp lại, toàn thân vẫn còn hơi ê ẩm.

Hai bên im lặng một lúc, nhìn ra chỗ băng chưa đóng nằm cách xa một đoạn.

- Này, cho tôi ôm một lát được không? Lạnh quá.

- Biến. Đi bơi một vòng tự khắc sẽ ấm.

Nói rồi, gã lặn xuống, bơi sang chỗ nước chưa đóng băng. Francesco thở dài, hít một hơi và bơi theo.


Về Đầu Trang Go down
newvinamilk
newvinamilk
Thuyền Viên
Thuyền Viên

Berry Berry : 77

Tổng số bài gửi : 57

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty16/11/2014, 11:22 pm



Nhân vật: Sai Shinobu | Francesco Veleno
Thời gian: Buổi tối - Tag 189/Monat Xuân/Jahr 7
Hoạt động tham gia sự kiện: Bơi lội



Phong trào thể dục thể thao


Trời đã dần về khuya. Sai Shinobu cảm thấy hơi hối hận khi hắn đã để lại hoạt động bơi lội vào cuối ngày như thế này. Đây đâu phải chỉ là việc bơi lội bình thường, là bơi trong nước đá đấy chứ. Và tối hù như này mà xuống nước cũng chả phải việc vui vẻ gì. Lẽ ra giờ này hắn đã nằm yên ở một góc nhà xưởng mà ngáy, mặc kệ cho lũ người đầu bếp, kĩ sư làm việc gì đó trong ấy.

Mà nhắc tới lũ đầu bếp, kĩ sư mới nhớ, đã lâu rồi hắn không thấy họ làm việc gì cả. Francesco lười thì không nói, đó là chuyện thường ngày của gã, ngay cả To Mồm và Sừng Hồng dạo này cũng chẳng thấy nấu nướng gì. Mà không, đúng ra thì dạo này hắn cũng ít gặp mấy người bọn họ. Nhớ bữa trước hắn bắt gặp Sừng Hồng đi với cô gái lạ mặt nào đó nhưng chưa kịp nói gì thì hai người đã biến mất, kể từ hôm đó hắn chẳng thấy Sừng Hồng đâu nữa. To Mồm thì hắn cũng thoáng thấy vài lần ở hồ băng khi con bé ngồi háo hức ngắm trai, xong nó cũng lặn đi đâu mất tăm.

Haizz, tắm hồ khuya có một cái hay là có thể nhìn ngắm được bầu trời đêm, dù rằng đêm nay không trăng, không sao, không có cả mây để mà ngắm. Cả một bầu trời chỉ có một màu đen kịt bao phủ, thi thoảng điểm tô bằng vài bông tuyết lất phất bay theo chiều gió. Khung cảnh có phần hơi ảm đạm, nhưng Sai Shinobu cũng chẳng bận tâm. Người ta hay bảo cảnh tùy thuộc vào người, người buồn cảnh có vui đâu bao giờ mà người vui thì cảnh tẻ nhạt cũng thấy huy hoàng rực rỡ, thế nên một người tâm ý trầm ổn, bất biến như hắn thì cảnh vật đẹp đẽ cũng giống hoang tàn, u buồn cũng như phấn khởi, không khác nhau là mấy.

Khi hắn đang ngẩn ngơ nhìn trời thì một tiếng nói vang lên từ xa:

- Yo!

Hự, tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Hôm nay hắn đi khuya thế này không đụng phải cái gã Chột Mắt nhiều chuyện thì lại đụng ngay một gã phiền phức khác- Francesco. Hắn lùi lại cảnh giác, cũng không ư hủ, trả lời gì. Tưởng im một lúc thì gã kia cũng sẽ biến mất thì đã thấy gã trượt lại nhanh như đua tốc độ.

Trời tối, băng trơn, lúc nhìn kịp thì đã muộn, cả người hắn và Francesco đã rơi tọt xuống hố băng vừa mới nứt ra do cú va chạm của hai người.

- CHƠI NGU GÌ VẬY HẢ? – Hắn bực bội.

- Tôi trượt chân. – Gã tóc vàng cười cười giải thích.

Im lặng một lúc.

- Này, cho tôi ôm một chút được không? Lạnh quá. – Gã tóc vàng lại dở giọng biến thái.

- Biến. Đi bơi một vòng tự khắc sẽ ấm.

Nói xong hắn cũng lặn đi ra xa chỗ khác, bơi nhanh mà còn về ngủ cho rồi.




Về Đầu Trang Go down
Naera
Naera
Người Lang Thang
Người Lang Thang

Berry Berry : 52

Tổng số bài gửi : 18

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty17/11/2014, 3:47 am

Nhân vật Naera | Mukuro Sankirentou
Thời gian: PM - Tag 186/Monat Xuân/Jahr 7
Địa điểm: Đồi thỏ tuyết


---------------


#5:



Cậu chủ tôi hóa ra cũng có lúc khó chiều.

“Naera, đưa lại cái đó cho ta.”

“Không ạ.”

“Naera ngoan, ta có một quyển sách công thức bánh độc và lạ; hẳn là nhóc thích chứ?”

Lắc.

“Máy bay điều khiển thì sao nào?”

Lắc nữa.

“Xe tự động thì sao nhỉ?”

Lắc mãi.

“Thế còn PS3? Nhóc có...?”

Bắt đầu thấy mệt cổ rồi nha.

"Iphone 6?"

Tôi cũng đến chóng mặt với tốc độ lắc đầu của cậu chủ. Nếu Mukuro Sankirentou không nghĩ ra cách chiêu hàng nào hiệu quả hơn – mà tôi chắc chắn rằng chẳng có cách nào hiệu quả hết, vì cậu chủ tôi vốn là người dễ dãi, tức là, không có sở thích cũng càng không có sở nguyện sở cầu gì cả - thì cậu ta và cậu chủ tôi hẳn sẽ chơi trò gật lắc này tới tối. Cậu chủ tôi thì rất kiên nhẫn. Tôi không biết tính kiên nhẫn của Mukuro Sankirentou cao đến đâu, nhưng tôi không nghĩ trời mùa đông hay hồ băng có bao nhiêu kiên nhẫn trước khi đóng băng cậu ta lại thành cục nước đá.

Nói đến cũng thấy kỳ lạ, vì cậu chủ tôi không thường nghịch giỡn người khác như vậy. Ít nhất, không công khai. Và càng không làm việc gì bất cẩn (ngoại trừ mấy vụ bỏ thuốc, ờ nhưng đó là ý tốt của cậu chủ mà). Giỡn nhây như vậy, có phải cậu chủ tôi ăn lộn thuốc gì rồi hay không?

Chỉ thấy cậu cứ cười miết thôi. Dù rằng, cậu Naera của tôi lúc nào chẳng cười.

Nhưng bây giờ tốt hơn vẫn nên ra khỏi cái hồ này đi đã. Tôi thấy Mukuro Sankirentou đang suy nghĩ rất dữ. Không chừng sẽ tìm ra được điều gì hay ho. Hoặc đơn giản là nhảy phứt lên bờ và giật cái quần của cậu ta lại, dù tôi nghĩ chuyện đó sẽ dẫn đến một màn đuổi bắt nữa thôi – có khác, thay cho không áo là không quần.

“Ừm... Nhóc có thích chơi...barbie không?”

... Tôi khá là cân nhắc có phải cậu Mukuro đây đã ngâm nước lạnh lâu quá mà não đóng băng rồi không. Dù kiến thức của tôi về các loại đồ chơi của trẻ con chẳng có bao nhiêu, thì tôi vẫn biết Barbie là búp bê con gái. Cậu chủ tôi có điểm nào giống con gái không? Ờ... nhiều. Nhưng là con trai một trăm phần trăm!

Tôi ngó chừng lên cậu chủ tôi. Cậu chủ tôi nhìn người trước mặt bằng ánh mắt lạ lùng, như thăm dò. Và rồi bỗng dưng cười thích thú.

“Anh Sanki thích ạ?”

Ờ....

Cũng có lý thôi.

Thích mới đem đi dụ người, đúng chứ?

Dù tôi không nghĩ ý cậu chủ là vậy đâu.

“Nhó-c khục khục, khụ khụ, hắtt xì!!!”

Bất chợt Mukuro Sankirentou ho lên khùng khục, thân người co lại dưới lớp áo mỏng dưới làn hồ. Tôi giật mình kinh ngạc; cậu thanh niên tóc nhiều màu kia, dù có mái tóc nhiều màu và lại đẹp như con gái thật đấy, nhưng nhìn qua tôi không nghĩ cậu ta có chút yếu đuối nào – hay không đủ khỏe mạnh để chịu được vài tiếng ngâm nước ở hồ băng này. Journey of Dreams toàn quái vật, đúng chứ? Không lẽ sức khỏe cậu ta thực sự có vấn đề sao? Hay huyết áp thấp? Hay mới bệnh chưa khỏi? Hay...

Và dù gì thì hiện tại cái bóng nhiều màu đó cũng đã mất hút dưới làn nước trắng xanh, trào sóng. Tôi thấy cậu chủ tôi giật mình rất nhẹ. Hình như không cười nữa. Chỉ nghe một tiếng động lớn của nước vang lên, liền sau đó cậu chủ đã quàng tôi lên lưng, bật dậy chạy về phía mặt hồ.

“Anh Sa...”

Đột ngột một bàn tay từ mặt nước xanh toát vươn lên, năm ngón chộp thẳng vào cổ chân cậu chủ tôi mà lôi mạnh xuống. Y như hà bá. Nếu tôi có muốn kêu la hay có thể kêu la gì đó, thì giờ cũng bị sóng nước lạnh buốt tới tận cốt căn ập vào làm cho ná thở. Lạnh! Rất lạnh, thế quái nào... thế quái nào có thể tổ chức hội thao ở một nơi thế này! Mukuro Sankirentou có chết cóng thật tôi cũng không ngạc nhiên. Cơ mà cậu ta chưa chết. Không những chưa chết mà còn kéo cậu chủ tôi xuống theo, và tôi thì đang lạnh sắp chết đây! Bỏ qua cái sự rằng trước đó cậu chủ tôi cũng đã ném cậu ta xuống, nhưng... nước rất lạnh mà!

Coi bộ ngoài tôi ra, chẳng ai trong hai người quan tâm đến điều đó cả. Bằng chứng là Mukuro Sankirentou bắt được cậu chủ tôi rồi lại không hề có ý định lên bờ hay tìm lại đồ của cậu ta, mà liền nắm chặt lấy vai cậu chủ tôi kéo lên, gương mặt phường phừng nộ khí như sắp giết người. Mà giết người thật. Chỉ nghe CỐP một tiếng lớn, gã thanh niên trước mặt đã tông thẳng cả cái trán rộng ẩm ướt tóc của cậu ta vào trán cậu chủ tôi, mạnh đến mức cả tôi cũng phải rung lên, cậu chủ suýt chút nữa đã tuột tay đánh rơi tôi mất. Gì chứ? Chơi thiết đầu công với trẻ con sao??

“Đáng đời nhóc lắm!” Mukuro Sankirentou nhếch môi cười đắc ý, cái vẻ thần thần bí bí của kẻ phản diện khủng ngầu đã theo nước rửa trôi từ lúc nào. Chỉ còn lại đôi mắt xanh sáng lấp lánh như hai giọt nước đọng trên gương mặt thanh tú, hàng mi dài cong lên, một vẻ thích thú tràn ra trên nụ cười trẻ nít của cậu thanh niên trẻ. À, so đo với một thằng nhóc, không phải trẻ nít thì là gì. Nhưng nói sao thì cậu chủ tôi cũng không phải một thằng nhóc bình thường.

Cậu chủ ngước lên nhìn Mukuro Sankirentou, một vẻ ngơ ngẩn loang ra trong đôi đồng tử xanh ướt màu lá mới. Sắc xanh lành lạnh của băng và nước thoáng lướt qua mắt cậu, nhưng không đọng lại, nước nhỏ giọt lóc tóc từ gò má ướt đẫm, lăn từng vòng sóng tới rìa hồ. Lẳng lặng, và mơ hồ; dần dìm xuống vẻ mặt hứng khởi của người trước mặt, hòa vào một tầng trong suốt trong mắt cậu.

A, lại trở về mode ngơ rồi.

“... Naera?” Mukuro Sankirentou khua khua tay trước măt cậu chủ tôi, chân mày nhíu lại. Một bàn tay đưa lên vén đám tóc mái của cậu ra khỏi gương mặt, để lộ ra một vùng trán đỏ lựng đã sưng lên thành cục u nhỏ. Giờ thì tôi đại để cũng biết vì sao cậu ngơ ngơ trở lại rồi. Cậu chủ tôi không hay ăn vạ, chịu đựng rất giỏi, có gì cũng thường tự giải quyết thôi.

“Naera, nhóc có sao không? Đau à? Này?”

Ngây người cũng là một cách giải quyết vậy. Nhưng điều tôi không nghĩ đến, cậu chủ lại ngơ ngơ như vậy mà gật đầu. Dường như Mukuro Sankirentou có vẻ bối rối. Là tôi cũng sẽ bối rối như cậu ta thôi. Bởi vì nhìn cười riết đã quen, giờ không có hẳn là cảm thấy lạ lùng. Tôi cũng không nghĩ cậu thanh niên kia biết cách hành xử với trẻ con.

“Đ... Đừng khóc, ừm...” cậu thanh niên tóc nhiều màu lúng túng nhìn cậu chủ tôi, như đang tìm đường thoát. Kỳ thực cậu chủ tôi sẽ không khóc, Mukuro Sankirentou hẳn là biết điều này. Nhưng vì lúng túng mà vậy, cũng là lúng túng khiến cậu ta hình như không nghĩ ra cái gì nữa, mới xoa xoa đầu cậu chủ tôi, tựa trán lên di di. “Đau này, cái đau bay đi này, bé ngoan đừng khóc nhé.”

Cứ như vậy một lúc. Như tiếng đồng giao tôi chợt nhớ đến đã nghe được từ cặp anh em nào. Cậu chủ tôi ngước nhìn lên. Nhoẻn miệng cười.

“Anh Sanki dịu dàng ghê.”

Nói vậy rồi cậu chủ tôi trèo lên bờ. Trời cũng tối rồi.

Về Đầu Trang Go down
raitha
raitha
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 96

Tổng số bài gửi : 178

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty17/11/2014, 10:18 pm

Nhân vật: Axel Des Adler[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 88d21bd8-90ae-40f8-93d1-1bbc5b605288_zpsdc9a14a1 | Naera | Rea Yurushi
Thời gian:  AM - Tag 190/Monat Xuân/Jahr 7
Địa điểm:  Đồi thỏ tuyết
Tham gia hoạt động: bơi lội
------------------------------------------

“CỨU VỚI!!!CỨUUUUUUUUUUUU!!!!!”

Tiếng kêu cứu thất thanh của con chuột nhắt ngày hôm nay vẫn có âm lượng tốt như hôm qua. Nó quẫy đạp cật lực, nước văng tung tóe, bên cạnh vẫn là con sóc hồng đang miệt mài chỉ dẫn cách khua tay hay đạp chân, nhưng trong tình cảnh mà sự hoảng sợ đang xâm chiếm toàn bộ cơ thể, những lời tận tâm của con sóc hoàn toàn chằng thể lọt được vào lỗ tai của con chuột. Nó vẫn đạp nhưng cơ thể vẫn chìm, dù lần này nó đã nổi được khá hơn hôm qua. Cho đến khi nó đã uống no nước lần thứ năm trong vòng một buổi sáng, gã vớt nó lên rồi vất lên bờ để nó có thời gian hồi phục lại tinh thần. Con sóc cũng trèo lên bờ, tới ngồi cạnh con chuột.

“Lần này mình tập lại mấy động tác bơi cho thuộc đã ha.” Con sóc nói. Con chuột vẫn đang thở hổn hển, không lắc đầu hay gật đầu gì nổi. Con sóc thấy thế thì ngồi im bên cạnh, lấy quần áo để gần đó khoác lên mình và đắp ngang người con chuột, cho đỡ lạnh. Gã mặc kệ hai thằng nhóc ngồi tỉ tê, thong thả bơi một vòng qua bên kia bờ hồ.  Lúc gã trồi lên bờ cũng là lúc những hàng người xếp thành một hình chữ nhật trên bờ, và bắt đầu khởi động tay chân.

“Bắt đầu bài thể dục trên băng!” Tên cao to ngày hôm trước, tay cầm một chiếc loa, đứng trên một mỏm đá, dõng dạc lên tiếng. Những hàng người lập tức làm theo, bắt đầu  vung tay chân theo một nhịp điệu đều đặn, nhịp nhàng theo bài nhạc cổ động phát ra từ chiếc loa.


Bình minh đang lên, nắng sớm lung linh.
Chúng ta vui chào ngày mới.
Trời xanh bao la, chim hót trên cao.
Một ngày mới đón chào.
Khỏe vì nước, câu ca xưa giục ta tiến bước.
Rèn luyện thân mình, luyện tâm tài trí đức.
Thi đua với anh em, mau chân bước nhanh lên,
Càng ngày kiên trì nuôi trí rộng tiến.
Mỗi sáng sơm tinh mơ không sợ nắng hay mưa
Đội mũ sẵn sàng, ta đứng nghiêm vào hàng.


Gã nhếch môi. Vương quốc này cũng đẩy mạnh phong trào thể dục thể thao thật. Mấy ngày qua, gã nghe cũng phải lên tới trên mười bài hát cổ động khác nhau. Nhạc cổ động luôn rất sôi nổi, nó làm gã nhớ đến những bài quân hành ở bộ Tổng phía Nam,  thế nên gã cũng chẳng thấy khó chịu khi mỗi sớm tinh mơ, nó lại phá giấc ngủ của gã.

Nó làm gã có chút hoài niệm về những ngày tuổi trẻ ngập nắng đã xa.


Cô dạy em, bài thể dục buổi sáng, một, hai, ba, bốn hít thở, hít thở.
Một – Tay đưa cao lên trời.
Hai – Tay giang ngang bờ vai.
Ba – Tay song song trước mặt.
Bốn – Buông thả hai tay.


Gã nhướng mày cười. Bài hát cũng thú vị thật.


------------------------------------------


Được sửa bởi raitha ngày 18/11/2014, 12:08 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
newvinamilk
newvinamilk
Thuyền Viên
Thuyền Viên

Berry Berry : 77

Tổng số bài gửi : 57

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty17/11/2014, 10:48 pm



Nhân vật: Sai Shinobu
Thời gian: Buổi sáng - Tag 190/Monat Xuân/Jahr 7
Hoạt động tham gia sự kiện: Bơi lội



Phong trào thể dục thể thao


So với chạy bộ thì Sai Shinobu thích bơi lội hơn. Đúng ra thì với cái nhiệt độ gần hóa đá của nước thì việc bơi lội ở hồ băng là một thử thách lớn đối với những người tham gia phong trào thể dục thể thao này mới đúng, vậy mà hình như chả ai mảy may bận tâm tới điều đó. Hoặc là những người trên hòn đảo này đã quá quen với khí hậu khắc nghiệt ở đây, hoặc là mấy người này toàn là siêu nhân. Mà hắn cũng không thể nói vậy được khi bản thân cũng là một người không ngần ngại xuống nước.

Hắn vẫn nhớ cái lần đầu tiên tới đồi Thỏ tuyết này là để đi câu. Nào ngờ câu đâu chẳng ra cá mà toàn ra rác rưới với đồ chơi. Lần đó hắn còn cứu được Sừng Hồng đóng băng khi ngã xuống hố, hơ lửa mãi cô ta mới tỉnh. Mới đó mà cũng lâu lắm rồi. Thời gian hắn ở đảo Drum này chắc cùng bằng hoặc hơn khoảng thời gian ở Logue Town rồi ấy, vậy mà mãi cũng chỉ thấy duy nhất một mùa đông.

Mà khoan hoài niệm ở đây, lúc này đám người còn lại trên đồi thỏ tuyết đang lần lượt xếp thành những hàng đều nhau. Đương nhiên cũng có những đối tượng không làm theo và không hiểu phải làm gì nên chỉ đứng nhìn như hắn.

“Bắt đầu bài thể dục trên băng!”- Một gã trong ban tổ chức dõng dạc hét vào cái loa cầm tay.

Ra thế, bữa nay bài bàn dữ. Hắn đứng một góc nhìn đám người tập bài khởi động trên nền nhạc cổ động.

Bình minh đang lên, nắng sớm lung linh.
Chúng ta vui chào ngày mới.
Trời xanh bao la, chim hót trên cao.
Một ngày mới đón chào.
Khỏe vì nước, câu ca xưa giục ta tiến bước.
Rèn luyện thân mình, luyện tâm tài trí đức.
Thi đua với anh em, mau chân bước nhanh lên,
Càng ngày kiên trì nuôi trí rộng tiến.
Mỗi sáng sơm tinh mơ không sợ nắng hay mưa
Đội mũ sẵn sàng, ta đứng nghiêm vào hàng.


Đám người này toàn là người lớn, thanh niên trai tráng cả nhưng chẳng hiểu sao hắn lại thấy giống như một đám trẻ con trong giờ thể dục. Có lẽ vì cái nền nhạc quá ư là “ người lớn”. Mà cũng không liên quan đến hắn, hắn nên tìm chỗ nào yên tĩnh một chút, bơi nhanh rồi về thì hơn.

Chọn một chỗ cách khá xa đám đông đang tập thể dục và cũng để tránh sức công phá của mấy cái loa phát nhạc, hắn nhẹ nhàng lặn xuống làn nước lạnh lẽo. Nước làm hắn dễ chịu và cũng vơi cơn bực bội. Xem nào, cũng chỉ còn hai ngày nữa thôi là xong đợt luyện tập này. Tới lúc đó chắc hẳn cũng không còn việc gì để làm nữa rồi.





Về Đầu Trang Go down
Hyouton
Hyouton
Thủy Thủ
Thủy Thủ

Berry Berry : 86

Tổng số bài gửi : 151

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty17/11/2014, 11:59 pm

Nhân vật: Francesco Veleno
Thời gian: Buổi sáng - Tag 190/Monat Xuân/Jahr 7
Địa điểm: Hồ băng



Sau khi chạy đến thị trấn như thường lệ, hắn lại chạy tiếp ra khu vự hồ băng để chơi ngu. Mà xét theo một khía cạnh tích cực thì đi bơi sẽ giúp hắn tỉnh táo hơn vì rét muốn chết.

Giờ này chẳng ma nào buồn đi ra hồ băng bơi nên hắn lại tiếp tục đi bơi một mình. Điều đó khiến hắn trông càng tự kỉ hơn. Nói về tự kỉ, vì một lỗi hệ thống nào đó, vài chục cái RP của hắn, mà chính xác thì tầm 30 RP với Sai và 70 RP với Nokia đã bay về nơi xa lắm không hẹn ngày trở lại. Mà cũng mỉa mai, thế ra hắn còn thân thiết với con chích chòe hơn những gì hắn nghĩ. Có lẽ đúng là hắn suy nguhix quá nhiều thật.

Cởi quần áo ra vứt lại trên bờ, hắn cho từng chân xuống mặt nước lạnh giá rồi nhảy ùm xuống, cảm thấy luồng nước lạnh giá đến tận xương tủy. Cái lạnh của mùa đông không lạnh bằng cái giá lạnh của con người. Đã trải qua những mùa đông rét buốt trường kì, đến cuối cùng, vẫn đau nhói vì những cảm xúc không thể lý giải.

Buồn ngủ.

Hắn bơi một vòng dưới nước rồi nổi lên, nhing bầu trời chỉ một màu trắng xoá. Vậy ra kể cả hiện tại, bơi trong nước lạnh thếnày mà hắn cũng buồn ngủ cho được. Mệt quá. Hắn chỉ muốn ngủ thôi. Nhưng vì lý do ngớ ngẩn nào đó mà hắn lại cố sức bơi bơi như một thằng điên. Chết tiệt thật.

Hắn đang buồn ngủ và chẳng thứ gì đối voqsi hắn quan trọng hơn một giấc ngủ lúc này. Lăn lên giường, chăn ấm nệm êm, không phải chịu những cơn gió lạnh và cái rét căm căm kia tra tấn. Mệt mỏi và buồn ngủ quá mức.

Đúng là cứ như đang hết HP. Rệu rã, cơ bắp đông cứng không muốn hành động. Nhưng không được ngủ. Nếu hắn ngủ bây giờ thì chẳng khác nào tự sát. Hắn không muốn chết một cách ngu ngốc như thế này.

Mệt mỏi. Hắn thật sự buồn ngủ quá. Cả cơ thể dần đông cứng bởi nhiệt độ và những cơ bắp rệu rã. Hắn không biết mình sẽ chịu đựng được bao lâu nữa.

Nào hãy cố lên anh bạn, những sải tay cuối cùng và anh có thể trở về chiếc giường quen thuộc để nằm lì không trở ra nữa. Càng lúc hắn càng chỉ muốn cái phong trào này mau kết thúc. Mệt quá, hắn chỉ muốn ngủ thôi. Và rồi những sải tay dần trở nên yếu ớt, túm lấy mặt băng đu mình lên và thiếp đi. Mặc kệ giá lạnh mặc kệ những cơn gió quần đảo. Hắn chỉ cần biết rằng lúc này đây hắn cần một giấc ngủ hơn bất cứ thứ gì.

Mệt quá.

Về Đầu Trang Go down
Wind
Wind
Người Lang Thang
Người Lang Thang

Berry Berry : 52

Tổng số bài gửi : 11

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty18/11/2014, 1:29 am



Syrine Karious - Nekas Strychnine
AM Tag 187, Jahr 7 - Hồ băng, Drum Island
Tham gia hoạt động bơi lội


- ஜ۩۞۩ஜ -


#02. Swimming



Hoàn tất phần chạy của mình, theo như yêu cầu của cuộc thi hay cái gì đó tương tự, Syrine bắt đầu đi ra cái hồ mà hồi mới tới tới đảo hắn thường câu cá. Thực tình chỗ này lẽ ra phải câu được cá, nhưng từ đó tới giờ hắn chưa thấy con nào, chỉ thấy thuyền với vịt đâu ra mà lắm, đôi lúc cũng có mấy kẻ rỗi hơi ngồi câu tinh thể tuyết cả ngày. Bộ cái đó no bụng được sao? Cho không cũng chẳng ai lấy chứ đừng nói là bán.

Mà thay vì vài vòng, Syrine thực chất đã chạy được gấp đôi hay gấp ba quãng đường mà hắn lẽ ra phải đi khi vác trên vai một đứa nhóc cùng đôi dép nặng đến vài chục ký như vậy. Một cách rèn luyện thể chất chứ đâu phải rỗi không đúc thêm vật liệu nặng vào dép làm gì. Hệ quả của việc độn thêm đế là đi lông ngông bình thường đã cao, bây giờ hắn phải đến gần hai mét với thứ đó. Cũng giúp được kha khá khi có nhu cầu tìm ‘trẻ lạc’ giữa đám đông.

Ngồi bên hồ, Syrine móc trong người ra túi bánh mì sandwich cùng một cái gói bạc nho nhỏ sau khi thả Nekas xuống. Thằng nhóc đã tỉnh ngủ từ lúc hắn dừng lại và bây giờ trở về hoạt bát hơn bao giờ hết, chẳng qua chưa đến mức chạy loăng quăng khắp nơi. Nhìn nó hí hửng bước tới chỗ hồ hắn cũng không cản, đúng hơn là không rảnh để cản khi bản thân cũng vậy. Syrine lấy đám bánh và mớ bơ trong cái gói bạc kia ra để chúng không bị ướt khi hắn nhảy xuống, từ đầu đã nói sẽ bơi mà, không bơi thì không cần tới hồ làm gì. Gã tóc cam cũng chẳng buồn cởi áo hay quần cho nhẹ, chỉ trừ bỏ một đôi giày nếu đem làm đồ lặn cũng rất tốt. Một hồi leo lên nghỉ ngơi ăn sáng rồi về nhà trọ tắm sau nên không cần.

Như mọi khi, Nekas luôn cố bắt chước Syrine bất kỳ thời điểm nào trong ngày, nó cũng nhảy xuống bơi trong thời tiết lạnh giá, chẳng qua chật vật hơn một chút mới tới được bờ bên kia, không giống hắn nãy giờ đã bơi được vài vòng. Kinh nghiệm hồi còn buôn lậu vũ khí khiến kỹ năng bơi của Syrine được củng cố hết mức, chưa kể giải thoát khỏi đôi giày mấy mươi cân càng dễ tung hoành.

Nhưng mà chán rồi thì leo lên thôi.

“Rine Rine ăn gian.” Nekas phụng phịu nói khi ôm theo chân hắn để được kéo lên khỏi hồ. Nó hồi nãy mang theo một cái balo nhỏ nên giờ cũng có cái để quấn, là cái khăn bông lớn hắn mua năm ngoái. Bó cục giò giữa khung cảnh trắng xóa hệt như một con người tuyết đội tóc giả, cả da thằng nhóc cũng lạnh đến trắng tái rồi. Nằm ghé vào chân Syrine, Nekas có vẻ thư giãn nhiều hơn hắn nghĩ. Thằng nhóc thoải mái dụi dụi tấm thân ướt sũng của hắn, cũng rất chịu khó há miệng để Syrine bỏ vào một mẩu sandwich phết bơ đậu béo mềm.

“Làm sao để bơi được nhiều hả Rine Rine?” Thằng nhóc vừa nói vừa nhai nhồm nhoàm, đôi mắt xanh lơ ngước lên ngó hắn lộ  chút vẻ dò hỏi.

“Tập luyện.” Syrine đáp, há miệng cắn từ cái bánh trên tay một miếng lớn. Thực ra hắn chả quan tâm mấy đến câu trả lời, nói cho có vậy thôi.

“Ở yên đây.” Tống vào miệng Nekas miếng sandwich cuối cùng, Syrine phủi tay cho vụn bánh rớt xuống rồi đặt cái balo xuống cạnh nó như bảo ôm đỡ cái này thay vì chân hắn. Thế rồi vươn vai đứng dậy. “Bơi thêm một vòng nữa rồi chúng ta về.”

Khỏi cần nhìn cũng biết Nekas đang gật đầu mà.






Mặt trời đã lên cao khỏi cây sồi lớn nhất vùng hồ khiến băng tan ra cũng ấm thêm một chút. Người ta thường nói bơi một vòng tức là bơi từ bên này thẳng qua bên kia rồi bơi về, với hắn bây giờ là bơi đúng một vòng ven thành hồ rồi trở về khởi điểm. Dĩ nhiên quãng đường rộng hơn khiến thời gian cũng tăng hơn chút.

Lăn tăn với ý nghĩ ‘khi đặt ra một luật như vậy mà ban tổ chức không hề cho người giám sát, làm sao biết được liệu người tham gia có thực hiện đúng hay không’ xua khỏi đầu Syrine chút suy tưởng về Nekas đang ở trên bờ. Thường khi ở một mình Nekas dễ bày ra vô số trò kỳ quái, có thể kể đến mấy lần nó làm thủng trên gậy của hắn một lỗ rồi hốt hoảng sửa lập tức, nghĩa là biến nó hoàn toàn thành hình dạng khác. Mỗi lần vậy là một cục u trên đầu, song thằng nhóc chưa bao giờ ngừng mấy trò táy máy của nó, nên mới bơi được chưa trọn vẹn vòng hắn đã một tiếng nổ kinh thiên động địa.

Chết tiệt, lại thứ gì nữa đây?

Leo lên bờ trong vòng một nốt nhạc, Syrine chạy về phía thằng nhóc nhanh hơn hắn tưởng (vì không có dép). Gã tóc cam nheo mắt tìm kiếm trong đám bụi bay mù mịt lúc này, mở miệng gọi lớn nhưng không có tiếng đáp. Hắn nghĩ sẽ thấy bóng trẻ con dưới bất kể một trạng thái nào, bình thường hay hôn mê bất tỉnh, nhưng hóa ra không, trước mặt chỉ có độc một thằng nhãi vị thành niên với mái tóc lù xù lộ ra giữa đám khói.

“Ngươi là ai?” Syrine mở miệng với vẻ đề phòng hiển nhiên.

“Rine Rine, là tôi mà.”

Từ khóe môi kia, một nụ cười đơn độc vừa khẽ nhếch lên.




Được sửa bởi Wind ngày 21/11/2014, 9:49 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
raitha
raitha
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 96

Tổng số bài gửi : 178

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty18/11/2014, 11:05 pm

Nhân vật: Axel Des Adler[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 88d21bd8-90ae-40f8-93d1-1bbc5b605288_zpsdc9a14a1 | Naera | Rea Yurushi
Thời gian:  PM - Tag 190/Monat Xuân/Jahr 7
Địa điểm:  Đồi thỏ tuyết
Tham gia hoạt động: bơi lội
------------------------------------------




Buddy you're a boy make a big noise
Playing in the street gonna be a big man some day
You got mud on your face
You big disgrace
Kickin' your can all over the place

Singin'
We will we will rock you
We will we will rock you

Buddy you're a young man hard man
Shouting in the street gonna take on the world some day
You got blood on your face
You big disgrace
Wavin' your Banner all over the place

We will we will rock you
Singin'
We will we will rock you

Buddy you're an old man poor man
Pleading with your eyes gonna make you some peace some day
You got mud on your face
Big disgrace
Somebody better put you back into your place

We will we will rock you
We will we will rock you
singing
We will we will rock you
We will we will rock you
everybody
We will we will rock you
We will we will rock you




Âm nhạc sôi động nhưng chỉ còn một vài người đứng nhún nhảy, chính xác là nhún nhảy, gã cười khẩy một tiếng, những kẻ còn lại đang tụ tập xung quanh những chiếc xe bán đồ ăn bốc khói nghi ngút. Đến hôm nay thì những quán ăn di động kia đã không còn tụ tập dưới bến cảng nữa mà được lên tận hồ băng để phục vụ mọi người. Cũng không có gì ngạc nhiên. Có cung ắt có cầu. Ngay cả tên thanh niên vạm vỡ có vẻ như là trưởng ban tổ chức hội thao kia cũng đang xì xụp với tô mì trên tay, có thể thấy được chính quyền thị trấn đã mở rộng đường cho những tiểu thương nho nhỏ kia có thêm chút thu nhập, và những người tham gia hội thao cũng có cái nhét bụng giữ sức cho buổi luyện tập chiều.

“Axel! Axel!” Tiếng con sóc lanh lảnh vang lên. Nó và con chuột đang vẫy tay rối rít với gã từ một chiếc bàn nhỏ kê cạnh một xe thịt viên. Gã nhướng mày. Bọn nhóc cũng biết hưởng thụ đấy chứ. Gã lững thững đi lại chỗ hai con thú loắc choắc, kéo ghế ngồi, rồi cầm lấy hai xâu thịt viên để trên chiếc dĩa giữa bàn cắn ngang một miếng, rút lấy hơn phân nửa số thịt trên xiên.

“Chú bánh chưng đi lâu quá, tôi tưởng chú lạnh quá chạy về nhà sưởi ấm rồi!” Con chuột hỉnh mũi cười đắc ý.

Gã nhếch môi, thong thả thưởng thức những xâu thịt viên ngon lành, nhấm nháp ly trà nóng, và lơ đãng ngắm những “vũ công” hăng hái đứng nhún nhảy theo nhạc giữa nền tuyết trắng.


We will we will rock you
We will we will rock you
singing
We will we will rock you
We will we will rock you
everybody
We will we will rock you
We will we will rock you



xem cho vui:


Sau khi hai thằng nhóc đã vỗ bụng no nê, âm nhạc cũng đã chuyển tông êm dịu, gã bình thản đưa mắt nhìn qua con chuột nhắt, nở nụ cười. “No chưa?”

“No rồi.” Nó xoa xoa bụng thở phì phò mãn nguyện.

Gã xách nó lên, rồi thản nhiên quăng cái tõm xuống hồ băng.

“Aaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!”

Gã cũng nên vận động cho tiêu cơm vậy. Gã vất lại mấy beri lên bàn rồi quẳng quần áo qua một bên và nhảy lại xuống hồ.


------------------------------------------


Được sửa bởi raitha ngày 19/11/2014, 7:35 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Hyouton
Hyouton
Thủy Thủ
Thủy Thủ

Berry Berry : 86

Tổng số bài gửi : 151

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty18/11/2014, 11:13 pm

Nhân vật: Francesco Veleno | Nokia Raskiyzenlamin
Thời gian: Buổi chiều - Tag 190/Monat Xuân/Jahr 7
Địa điểm: Hồ băng


Francesco tỉnh dậy khi trời đã tối. Trong tình trạng lạnh cóng như được ướp đá, mà tại sao hắn còn sống là một dấu chấm hỏi khó có thể trả lời. Và làm thế nào mà hắn ngủ được trong cái thời tiết dữ dội như thế này lại là một câu hỏi khác.

- Anh không phải người!! - Giọng làu bàu quen thuộc của con chích chòe vang lên bên cạnh - Làm thế nào mà anh ngủ được vậy?

Hắn mở đôi mắt ngái ngủ, nhìn sang bên cạnh thấy nhóc con tóc trắng đang tỉnh bơ ngồi trên mặt băng.

- Làm gì ở đây? - Hắn lạnh lùng hỏi.

- Đi rình trai tắm.

- Về đi, dạo này không có mấy thằng điên ra đây bơi lội nữa đâu.

- Ai bảo thế, nếu anh chầu chực ở đây cả ngày thì vẫn có trai đi bơi đó!! - Chích Chòe hồn nhiên đáp.

Francesco thật sự không biết phải nói gì. Không hiểu nó nói đùa hay nói thật mà hắn thẩy nổi da gà da vịt hết cả lên. Trời cũng chẳng còn sớm, hắn nhìn đăm đăm xuống mặt hồ phẳng lặng rồi cuối cùng cũng nhảy thẳng xuống hồ, tiếp tục bơi.

Bơi ngay sau khi vừa mới tỉnh dậy không phải là ý kiến hay. Bơi sau khi buổi sáng đã ngủ trên mặt băng lạnh ngắt trong tình trạng chỉ mặc độc cái quần càng điên tợn. Nhưng mà vì cái phần thưởng chết tiệt nào đó nên hắn phải è cổ ra đi "tập thể dục".

Francesco vốn rất lười và sinh hoạt vô tổ chức. Hắn ăn để sống, không thích tập thể dục, thích ngủ. Điều duy nhất đốt cháy calo ngăn dự trữ mỡ là hắn đi phá hoại quá nhiều. Nhưng cũng có đôi lúc, như cuộc thi ăn mì, hắn ép mình ăn nhiều đến độ lên mười mấy cân và đã không bao giờ còn trở lại cân nặng ban đầu nữa. Điều an ủi là hắn cũng không phải loại nhiều mỡ gì.

Hắn bơi một vòng rồi ngoi lên thở lấy sức. Nokia vẫn ngồi yên trên bờ không biết là đang rình mò đứa nào. Không giống hắn, Chích Chòe là sinh vật ưa hoạt động. Vậy nên hắn lấy làm lạ khi nó có đủ kiên nhẫn để ngồi yên một chỗ. Mặc kệ nó, hắn ngụp xuống, lặn tới chỗ để quần áo rồi nhảy lên bờ. Ở dưới nước tuy lạnh nhưng không có gió. Lên bờ bị gió thổi qua khiến hắn rét co ro, vội vàng lấy đồ khoác lên người.

- Sao nhanh vậy? - Nhóc con lên tiếng hỏi.

- Trời lạnh ngâm dưới cho thành cục đá hả?

- Sáng giờ anh vẫn làm cục đá tốt đó thôi!

- IM!!

Hắn nạt nộ con nhóc, xỏ chân vào quần dài và cài nút lại ngay ngắn. Xong quàng lại chiếc áo khoác to sụ. Đến lúc đi chạy bộ rồi.

Về Đầu Trang Go down
newvinamilk
newvinamilk
Thuyền Viên
Thuyền Viên

Berry Berry : 77

Tổng số bài gửi : 57

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty18/11/2014, 11:37 pm



Nhân vật: Sai Shinobu | Zodi Acgorn
Thời gian: Buổi tối - Tag 190/Monat Xuân/Jahr 7
Hoạt động tham gia sự kiện: Bơi lội



Phong trào thể dục thể thao


Đoạn đường tự thị trấn đến bến cảng không quá ngắn, bởi vậy nó mới được chọn làm lộ trình cho việc chạy bộ. Thoắt một cái hắn và gã Chột Mắt đã chạy đến đích.

- Hôm nay tôi đã bơi rồi, còn anh? – Chột Mắt quay sang hắn hỏi khi cả hai vẫn đang thở phì phò.

- Vẫn chưa.

- Định bơi vào lúc nửa đêm sao?

- Có vấn đề gì sao?

- Không.  Đêm thì… lạnh hơn. – Gã phá ra cười, dù hắn chả thấy có gì vui ở đây.

- Vậy tạm biệt cậu, cám ơn vì điếu thuốc. – Hắn quay lưng chạy tiếp về phía đồi Thỏ Tuyết.

- Bơi vui vẻ nhé anh bạn! – Gã Chột Mắt gọi với theo, giọng không có vẻ gì là trêu đùa.

Trời đêm lành lạnh, đi bơi quả thật là một việc có hơi kỳ lạ. Nhưng biết sao được, ngày hai bận bơi lội, đó là điều kiện để hoàn tất phong trào thể dục thể thao này và nhận được quà, hắn phải làm theo thôi. Mà kể cũng lạ, nơi đây gọi là đồi Thỏ Tuyết nhưng hắn chưa từng gặp con thỏ nào ở đây cả. Hắn nhớ lần duy nhất hắn gặp bọn chúng là lúc cùng To Mồm vác Francesco lên hoàng cung để tìm bác sĩ. Nhớ lại lũ thỏ không ra thỏ, gấu không ra gấu đó hắn chỉ thấy buồn cười. Ước gì giờ này gặp được bọn chúng, bắt được một con nướng ăn thì đã biết bao. Nhắc đến ăn uống thì dạo này hắn chẳng được ăn gì tử tế. Từ ngày Sừng Hồng và To Mồm bỏ bê việc nấu nướng và biến đi đâu đó hắn không còn có nguồn thức ăn miễn phí và sẵn có bên cạnh nữa. Tuy thức ăn của Sừng Hồng không đặc biệt ngon nhưng cũng tạm được và đồ của To Mồm thì vị dở tệ nhưng bỏ vào bụng vẫn tiêu hóa được, nay thì đến cái cho vào bụng cũng chả có. Mấy hôm nay hắn toàn tới nhà Maria ăn chực và lê la mấy quán xá lề đường.

Bỏ qua việc cái bụng đang réo vì nghĩ đến đám đồ ăn, hồ băng đã hiện ra ngay trước mắt hắn, vắng lặng không người, đương nhiên là thế.

Hắn dùng búa đập một lỗ lớn trên băng, đương nhiên rồi, đây là hồ băng đó, cứ thế mà nhảy vô thì lấy đâu ra nước? Đập mặt vào băng thì chẳng dễ chịu gì rồi.

Hắn giáng búa xuống và đập thủng mặt băng thành một lỗ lớn, sau đó nhúng thử coi nước thế nào. Dù đã sang xuân nhưng nước ở đây có vẻ chẳng ấm hơn chút nào cả. Cố lên, tất cả vì thể dục thể thao. Hắn thoát y rồi nhảy ùm một cái xuống cái hồ nhỏ đó, nín thở để lặn xuống dưới.

Về Đầu Trang Go down
Wind
Wind
Người Lang Thang
Người Lang Thang

Berry Berry : 52

Tổng số bài gửi : 11

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty19/11/2014, 1:19 am



Syrine Karious - Nekas Strychnine
PM Tag 187, Jahr 7 - Hồ băng, Drum Island
Tham gia hoạt động bơi lội


- ஜ۩۞۩ஜ -


#03. Don't f*ck with me!



Có người từng nói nhìn hắn thực giống kẻ thích đùa.

Có người từng nói nhìn hắn thực không giống một kẻ nghiêm túc.

Syrine chưa từng nói đó là sai, nhưng hắn cũng không xác định là đúng. Căn bản hắn quá bận để xem người khác nói gì về mình. Đối với cảm nhận của hắn với bản thân, Syrine Karious là một thằng hầu hết thời gian chỉ quan tâm đến tiền và làm sao để số lợi lớn chảy vào túi mà mất ít công sức nhất. Nghiêm túc hay không nghiêm túc thì có gì quan trọng, hắn cười khi muốn và im lặng khi thấy đã hết vui. Nụ cười thường trực của hắn là cái nhếch nửa miệng đầy kiêu hãnh, đôi mày quen nhíu chặt hơn giãn ra. Biểu cảm của Syrine chính là vậy đấy, thì sao nào?

Thực tế mà nói Syrine là kẻ khi mở miệng thường nói phần nhiều là sự thật, kiểm tra lại hắn thấy trong khoảng nhiều năm trở lại đây bản thân càng lúc càng ít nói dối, bởi không cần thiết chứ không phải không thể. Hắn cũng không quen đùa cho lắm, trêu người chẳng ích lợi gì nên cũng ít làm, vậy có thể xem như hắn không phải kẻ thích đùa.

Nhưng có kẻ cứ thích đùa khi đứng trước mặt hắn thì sao? Chả hạn một thằng nhãi giả danh dù nó-chẳng-có-một-chút-xíu-nào-giống-để-mà-mạo-nhận. Kẻ Syrine Karious đang tìm là một đứa nhóc tầm tám tuổi, cao chừng một mét hai với đôi mắt màu xanh lơ và mái tóc vàng lòa xòa, chứ không phải ‘cậu thiếu niên’ cao hơn mét bảy với dáng vẻ gầy gò cùng nụ cười nhếch thường trực. Dĩ nhiên Syrine không phải kẻ ngu, không còn gì ngu hơn tin vào câu ngộ nhận của một thằng nhãi lạ hoắc, khi mà thậm chí nó còn không cùng độ tuổi với đứa nhỏ hắn đang tìm. Rốt cuộc là muốn gì đây?

“Ta không đùa với ngươi. Nekas đâu rồi?” Hắn gằn giọng, đôi mắt nhìn thẳng vào gương mặt cố tỏ vẻ vô tội kia. Đúng là nó vẫn có mái tóc vàng và đôi mắt xanh lơ, nhưng từ biểu cảm đến vóc dáng, cách ăn mặc không có gì là giống. Mà khoan đã, hắn đang trông đợi điều gì thế này, tìm một điểm chung nào đó để xác nhận cả hai là một? Đừng có điên.

“Đã nói tôi là Nekas mà. Anh xem, giống thế này.” Thằng nhãi đáp bằng một giọng kéo dài, đã vỡ và trưởng thành đúng như những đứa nhóc ở độ tuổi nó phải thế. “Mắt xanh, tóc vàng, tôi còn biết chế tạo vũ khí nữa…”

“Ta có thể tìm được cả tá người như thế trong trấn.” Syrine quắc mắt nhìn thằng nhóc, hắn lẽ ra nên mất kiên nhẫn với trò đùa này từ chục phút trước kìa. “Nói, Nekas ở đâu.” Bàn tay túm lấy cổ áo nó xách lên thậm chí không mất chút sức nào.

“A, Rine Rine của-ngày-xưa thật dễ nổi nóng.” Nó đáp bằng giọng bình thản, thậm chí nếu không phải kiễng chân lơ lửng thế này hẳn đã nhún vai, rồi chỉ một ngón tay vào cổ mình. “Chưa nói xong mà, chỗ này còn có dấu hôn của Syrine hôm qua rất kịch li-…”

‘Phịch!’

“A, nói đùa thôi mà, dấu muỗi đốt thôi đâu phải buông người ta xuống gấp như vậy.” Thắng nhóc nhăn nhó kêu ca khi cái mông thân yêu của nó chạm đất một cách bất thình lình. Rồi cũng không buồn đừng lên, cứ ngồi vậy mà nói, tay gãi gãi nơi gáy cổ như chán nản.

“Biến đi!”

Syrine ném lại một câu khi quay người nhặt cái balo lên, hắn bây giờ nên thử về nhà trọ xem Nekas có ở đó không, hơn là cứ đứng đây nói ba cái chuyện vớ vẩn. Cơn cáu bẳn đang ném chút lý trí còn sót lại của hắn ra ngoài, vì vậy còn lải nhải nữa có khi lên cơn giết chết thằng nhãi này luôn cũng không chừng. Nóng giận không tốt cho sức khỏe, nóng giận đến độ không để ý đến bất kỳ thứ quanh mình càng nguy hiểm hơn.

‘Rắc!’

Chả hạn như việc bỏ qua như vết nứt từ mặt băng đang lan đến chỗ cả hai.



Tất cả những gì gã tóc cam biết sau đó là bản thân cùng mớ hành lý trên tay đang rơi xuống đáy nước lạnh giá một cách mất kiểm soát. Đối tấm thân ướt sũng của hắn thì mọi thứ không đến nỗi quá tệ, nhưng với đám đồ bên trong balo thì không. Cái túi nhỏ chưa gài lại của Nekas hiện tại đã bung xổ hết mọi thứ ra ngoài, bao gồm chút ít đồ đạc của thằng nhóc, vũ khí chìm dần, còn tiền bạc thì trôi nổi khắp nơi.

Có ai nói rằng hắn vốn nhạy cảm với những gì liên quan đến ‘Đưa, bỏ, trả, mất’ chưa nhỉ?

Nếu chưa thì bây giờ có rồi đấy.

Theo độ sóng sánh của mặt nước và lực hút của trái đất thì tiền trôi càng lúc càng xa còn đám đồ chìm xuống càng lúc càng sâu. Hắn ghét phải từ bỏ bất cứ thứ gì và nhìn chúng từ bỏ hắn, vì vậy trước hết phải lặn xuống gom về tất cả đã. Syrine chưa từng nghe hồ này sâu bao nhiêu nhưng hắn có thể phỏng đoán là rất sâu, mực nước càng thấp ánh sáng càng ít ỏi, nếu để chúng rơi xuống chạm đáy không chừng sẽ không thể tìm lại được, nên chỉ có lúc này thôi. Nổi lên hít một hơi thật sâu vừa lúc thấy thằng nhóc kia đã xoay trở kịp, Syrine lặn trở lại xuống đáy nước và bắt đầu tìm kiếm.

Sau đó còn phải bơi quanh hồ để vớt tiền nữa, chết tiệt.




Được sửa bởi Wind ngày 21/11/2014, 9:48 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Hyouton
Hyouton
Thủy Thủ
Thủy Thủ

Berry Berry : 86

Tổng số bài gửi : 151

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty19/11/2014, 10:13 pm

Nhân vật: Francesco Veleno
Thời gian: Buổi sáng - Tag 191/Monat Xuân/Jahr 7
Địa điểm: Hồ băng
Hoạt động tham gia sự kiện: Chạy bộ

Ngày nào cũng  chạy và đi bơi trong nước đá là một cảm giác thật yomost. Tôi tò mò không hiểu cảm giác đó như thế nào, bởi vì bạn writer chỉ việc hàng ngày lên xuống tầng 4 ít nhất 4 lần đã khiến bạn ấy cảm thấy kiệt sức lắm rồi.

Điều đó dĩ nhiên không ảnh hưởng đến Francesco vì hắn có antagonist aura. Có thể việc hắn có badass và ngầu lòi hay không vẫn là một dấu chấm hỏi to tướng thì một nhân vật phản diện phải luôn luôn mạnh và đủ sức chơi tới bến trong mọi cuộc vui chứ không phải như main cứ phải tập luyện để buff lên tầm cao mới, trừ khi là buff niềm tin vô đối kiểu Fairy Tail *poker face*

Ờ, hình như tôi lạc đề, nhưng đại khái nếu Francesco không đủ sức làm mấy cái trò này thì hắn đã chẳng phải nhân vật phản diện (hơn nữa, luật bất thành văn là seme không được yếu sinh lý)

Và rồi hắn lại thò mặt ra hồ băng  trên đồi thỏ tuyết để chứng tỏ mình không-yếu-sinh-lý. À đùa vậy thôi, Francesco vẫn còn đu bám cái trò điên khùng này là vì hắn muốn có phần thưởng mà thôi, dù hắn thấy phiền phức chết đi được. Cởi quần áo ra vứt lung tung trên bờ, hắn nhảy ùm xuống nước.

Nước trong hồ băng lúc nào cũng lạnh, nhưng khoa học đã chứng minh rằng nước ở nhiệt độ 4 theo thang Celcius có khối lượng riêng lớn nhất nên sẽ chìm xuống đáy hồ. Vậy nên nếu lặn sâu xuống sẽ ấm hơn là bơi bơi trên bề mặt, nhưng đó gọi là lặn chứ không phải bơi nữa rồi.

Hắn nổi lên mặt nước, hít căng một hơi, thoáng rùng mình bởi những cơn gió phả vào mặt.

Buồn quá! Sao không có ai đi bơi cùng cho hắn đỡ buồn cơ chứ? Không phải bơi là chỗ thích hợp để mấy thằng biến thái tự tin khoe cá tính và tung hint với nhau hay sao? Cái bọn hoang tưởng đó chạy đi đâu hết rồi? Hắn có ăn thịt ai đâu mà sợ?!

Hắn thở dài, lại ngụp xuống bơi tiếp. Nói về ăn thịt, nó làm hắn nhớ lại giấc mơ kì quặc sáng nay về thế giới mà phụ nữ ăn thịt đàn ông. Trong thế giới loài vật, không hiếm những loài sinh vật mà sau khi giao phối xong, con cái sẽ ăn thịt con đực. Nhưng cái hình ảnh trong giấc mơ của hắn thì có lẽ là kinh dị quá mức cần thiết, hoặc có lẽ đơn giản con người không phải bọ ngựa mà thôi.

Hắn thong thả khua tay trong làn nước. Nếu cứ ngâm mình quá lâu trong nước thì sẽ không còn thấy lạnh nữa, nhưng ngâm lâu quá thì coi chừng lại nhiễm lạnh và hắn thì không muốn bị ốm. Hắn thả mình lơ lửng như thế một lúc rồi ngoi lên.



Được sửa bởi Hyouton ngày 21/11/2014, 7:21 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down

Sponsored content



[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết [Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết - Page 2 Empty

Về Đầu Trang Go down
 

[Drum Island] Đồi Thỏ Tuyết

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 2 trong tổng số 3 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3  Next

 Similar topics

-
» [Drum Island] Hoàng Cung - Lâu đài tuyết.
» [Drum Island] Thị trấn
» [Drum Island] Hải Cảng
» [Drum Island] Dãy núi Trống
» [Drum Island] Rừng Tuần Lộc

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Share the World :: Main Story :: Đảo Quốc Drum-