Share the World
Chúc mừng bạn đã đăng nhập thành công vào One Piece Role Play Text Game Share The World
Share the World
Chúc mừng bạn đã đăng nhập thành công vào One Piece Role Play Text Game Share The World


 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng NhậpĐăng Nhập  Đăng kýĐăng ký  Tìm kiếmTìm kiếm  
AM TAG 196 | Monat Hạ | Jahr 7 | Nắng gay gắt

Share
 

 [Loguetown] Hải Cảng

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4  Next
Tác giảThông điệp
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 12:30 am


Nhân vật: Fukashi Hikari, Sy Ravan, Makoto Aki
Thời gian: Chiều tối – Tag 6 Monat Thu Jar 1.
Địa điểm: Lougetown -> Hải cảng.



Trên đường trở về quán trọ, Hikari chợt nhớ đến việc mới nãy xảy ra. Khi mà cô vừa bước ra khỏi cửa quán rượu thì hình như có giọng tên nào la hét, đập đầu, phá tường nhà người ta. Nghĩ lại thì hình như cái tên ấy là Jake đeo cặp găng màu vàng phá hư hành lang khoang Hải quân hồi ở trên tàu thì phải. Ý mà khoan, Hikari dừng lại. Cái tên ấy nãy giờ chẳng thấy động tĩnh gì, đôi tai cô rất thính mà, nếu mà hắn ở phạm vi 300m thì cô dư sức theo dõi. Khoan, khoan đã. Nếu cô không xác định được động tĩnh của hắn thì chắc chắn hắn phải nằm ngoài phạm vi này.

“Mà chỗ ngoài phạm vi này là… Phải rồi, Hải cảng.”

Vừa nghĩ ra nơi hắn đang ở, Hikari liền chạy vụt đi, chạy nhanh hết sức có thể. Cô có một linh cảm không lành, dù cái tên đó đã có “công” phá tàu, làm loạn nhiều nơi nhưng ít ra cô cũng phải xem hắn định giở trò gì tiếp theo. Một tên như hắn chắc dám phá luôn cái Hải cảng nhỏ bé kia quá. Dù lòng nghĩ vậy, nhưng cô lại có một cảm giác khác. Cái nguy hiểm ở đây không phải là sự phá hoại của một tên nào đấy, mà hình như… Đang chạy trên con đường buổi chiều tà, chợt mắt tô mở to ngạc nhiên.

“Lốc xoáy.”

Phải, cô cảm nhận được thứ đang định phá hoại nơi này là lốc xoáy. Hình như nó rất lớn và đang cuốn vài người thì phải. Hikari tiếp tục tăng tốc, dù sức yếu nhưng cũng phải ráng…

Mọi thứ diễn ra càng rõ ràng hơn khi cô dừng lại ngay cảng. Một người hình như đang “bơi” dưới biển với cơn lốc kinh hồn, còn một người hình như là tên tóc vàng cùng phòng cô dẫn vô quán trọ hôm bữa. Nó đang làm gì thế nhỉ? Cũng bị cuốn luôn à? Cô hơi ngạc nhiên. Mà thôi, phải tìm cách xử lý và cứu họ cái đã. Cô gọi to:

- NÈ, HAI BẠN GÌ ĐÓ ƠI!!!

Hai người kia đang bị cuốn nên hình như không nghe thấy. Hikari hơi bực trong lòng, dù có phong ba, bão táp gì thì cũng phải lên tiếng trả lời chứ. Ít nhiều cũng quay lại nhìn mặt người mới kêu định cứu họ chứ? Ủa mà chúng làm gì biết cô đang ở đây nhỉ? Chúng đang bị cuốn trong lốc xoáy, đang nguy hiểm tính mạng, chắc vậy. Mà thôi kệ, cứu cái Hải cảng này trước đã.



Hikari lấy trong người ra cây súng ngắn và mấy thứ dụng cụ kỳ dị của mình. Nhanh tay lắp mấy thứ dụng cụ đó vào cây súng ngắn và chỉ trong tích tắc, nó trở thành súng trường chuyên bắn cự ly dài. Cô lấy ra từ túi áo một viên “đạn” gương, lắp vào súng vừa tiếp cận mục tiêu vừa nhắm. Nhắm thật kỹ, đúng ngay tâm xoáy của cô cơn lốc. Cô dùng hết sức nhảy lên cao, ngang tầm với vị trí cần bắn và bóp cò.

PẰNG…

Một âm thanh lớn vang lên, viên “đạn” gương nhỏ bé xông thẳng vào cơn lốc với tốc độ siêu thanh, người thường không ai có thể thấy được. Cô chắc chắn điều đó.

“Nhất định phải được.”

Hikari từ từ bị trọng lực kéo xuống, lòng vẫn mong mọi thứ sẽ ổn. Vì uy lực của phát đạn này, cô đã phải cược một thứ rất quan trọng.

Viên đạn đó bay thẳng vào, phá tán cơn lốc sau một tiếng nổ cực lớn. Hai người đang bị cuốn đột nhiên rơi thẳng xuống biển, coi như an toàn.

Còn Hikari – cô gái vừa dừng vũ khí của mình phá tan cơn lốc – vẫn đang đưng trên không trung và từ từ rơi xuống.

“Vậy là ổn rồi.”

Hikari khẽ mỉm cười, xem ra mọi việc đã ổn thỏa và...

Cô nhắm mắt lại, tay vẫn nắm chặt cây súng, vai vẫn đeo ba lô...

Và ngóng chờ trọng lực kéo xuống...

Tưởng chừng lần này sẽ đáp xuống như bị "đánh" so với lúc ở thị trấn quê nhà, nhưng nào ngờ cô đã đặt chân xuống đất một cách nhẹ nhàng, trong tư thế khá là... oai...

"Địa điểm tiếp theo là... Chợ Cầu Vồng..."

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 12:31 am


Nhân vật: Kanna Hatsumi | Jake | Fukashi Hikari | Sanoa | Eden
Địa điểm: Phố xá, ngõ hẻm > Hải cảng.
Thời gian: Sáng - Tag 7 - Monat Thu - Jahr 1.



*Flashback*

Đêm - Tag 6 - Monat Thu - Jahr 1.

Mưa. Bão. Gió. Vòi rồng.

Của nợ cái cơn bão khốn khiếp! Nó cáu tiết lên khi vừa bước chân ra ngoài thì đã bị cái vòi rồng đi ngang qua cuốn theo. Bộ ra ngoài đi dạo cũng là cái tội sao?

Mà cái vòi rồng này xoáy mạnh thật, chỉ vừa vài phút ở trong đây mà đầu óc nó đã quay mòng mòng rồi. Nếu còn ở trong đây lâu hơn nữa chắc nó nôn hết ruột gan phèo phổi ra mất. Nó nhìn xung quanh cố tìm đường thoát ra, bất chợt nó nhìn thấy một tên khùng nào đó cũng đang ở trong lốc xoáy với vẻ cứ như là chả có chuyện gì xảy ra. Trong khi cố giữ bản thân không quay vòng vòng, nó cất tiếng hỏi:

- Bộ ngươi không sợ lốc xoáy à?

- Hah.. ta đâu cần ai cứu mạng cơ chứ. Lơ lửng thế này cũng thú vị ra phết. Mỗi tội là hơi chóng mặt một chút. – Hắn trả lời với một vẻ lạc quan đến khó tin.

Nó nhíu mày khó hiểu. Thật là, thế giới này có nhiều tên điên đến thế sao? Nhưng việc nó quan tâm bây giờ không phải là tên đó, mà là làm sao để ra khỏi đây. Dựa vào sức gió mạnh như thế này thì nó nghĩ cơn lốc xoáy này sẽ không ngừng lại nhanh đâu. Và chuyện nó va chạm vào chỗ nào đó và dừng lại là chuyện bất khả thi.

Vài phút trước, nó đã chứng kiến cơn lốc này nuốt gọn mấy căn nhà và nghiền nát thành mảnh vụn chỉ trong chớp mắt. Nếu không mau rời khỏi đây thì không khéo nó sẽ bị hàng vạn mảnh vụn kia cộng với sức gió mạnh kinh khủng thế này xé xác mất.

Nhưng sau một hồi loay hoay, nó đành bỏ cuộc. Cơn lốc xoáy này đúng là sự nổi giận của Mẹ Thiên Nhiên. Gió mạnh đến không thở nổi, không khí ép vào lồng ngực. Cảm giác như tất cả nội tạng bên trong đều nát bét hết cả.

Trong khi lơ lửng trên không trung, nó tự hỏi, có phải nó sẽ chết như thế này không? Một cái chết lãng nhách cùng với cái xác không còn nguyên vẹn.

PẰNG!

Nó giật mình khi nghe một tiếng động lớn vang lên từ phía dưới. Cơn lốc xoáy đột ngột biến mất, và nó bị hất văng đi, rơi thẳng xuống bờ biển. Khỉ gió, mặt nước chỉ cách chỗ nó rơi xuống chưa tới 2 mét. Nó bực bội đứng dậy phủi hết cát trên người và quần áo xuống. Hi vọng là không gãy mất cái xương hay hỏng hóc một cơ quan nào.

Sau khi làm vài động tác vung tay vung chân để kiểm tra xương cốt, nó thở phào nhẹ nhõm là không có cái xương nào bị gãy. Chỉ hơi bị trật khớp tí chút.

Hướng ánh nhìn về phía thị trấn, nó rùng mình khi thấy những cột lốc xoáy khổng lồ đang tàn phá khắp Loguetown.

- Có vẻ như mình không về chỗ đó được rồi.

Nó thở dài ngao ngán, đêm nay đành nằm ở ngoài bãi biển ngủ đỡ vậy. Nó vốn không ưa cát đất. Mặc dù nó đã từng ở những nơi dơ bẩn hơn nhiều. Trong lúc tìm một nơi để ngủ, nó nghe thấy những bước chạy gấp gáp. Và nó nhận ra ngay là có kẻ đang lao nhanh về phía nó.

RẦM!

Nhưng trước khi kịp phản ứng lại thì tên trời đánh kia đã đâm sầm vào nó. Làm cả hai ngã nhào ra đất. Nó nhanh chóng bật dậy, nổi nóng quát:

- Chết tiệt! Bộ không có mắt hay sao mà tông thẳng vào ta thế?!

- X-Xin lỗi. – Tên con trai tóc vàng loay hoay đứng dậy. Gãi gãi mái tóc màu vàng nắng, vừa nói vừa thở gấp.

- Mà sao ngươi chạy nhanh như vậy, trốn bão à? – Không khó để nó nhận ra. Dù sao nó cũng vừa bị cơn bão chết tiệt đó dọa cho một phen khiếp vía.

- Phải, cũng may là chưa bị nó cuốn đi. – Hắn thở phào - Mà nhóc làm gì ngoài này thế?

- Ngươi quan tâm làm gì? – Nó đáp lạnh lùng. Lúc đầu tính kiếm một nơi để nghỉ ngơi nhưng sau khi bị tên này tông cho một cú trời giáng thì tỉnh ngủ luôn rồi.

Nó quay lưng đi, rảo bước dọc bờ biển. Xem ra bão cũng đã tan rồi, đi dạo trên biển vào lúc này cũng không tệ. Nhưng mục đích đi dạo để tìm sự yên tĩnh của nó dường như bị phá hỏng bởi tên con trai kia cứ đi theo.

- Nhà nhóc ở đâu? Đi một mình vào buổi tối thế này không an toàn đâu. – Hắn quay sang nhìn nó.

Mới gặp thôi mà đã lên mặt rồi cơ đấy. Nó cau mày nhìn hắn, nó vốn không thích bị người khác dạy dỗ. Và mặt nó có giống đứa con nít cần người khác quan tâm không?!

- Không liên quan đến ngươi.

- Tên anh là Sanoa. Còn nhóc? – Có vẻ như hắn không nghe nó nói thì phải.

- Kanna. – Nó lầm bầm.

.
.
.

Nó ngồi xuống bãi cát, dùng tay vẽ nghệch ngoạc lên nền cát những hình thù không rõ là cái gì. Tâm trí nó nhanh chóng suy nghĩ những chuyện vớ vẩn, thói quen thả hồn treo ngược cành cây này vẫn không thể bỏ mà.

- Công chúa này, đêm nay trời đẹp nhỉ?

Nó khá ngán ngẩm khi nhớ lại câu nói đó. Cô nàng chẳng biết nói gì ngoài câu đó cả, sau đó thì cả hai chỉ im lặng suốt cả tiếng đồng hồ.

- Công chúa, tôi biết công chúa sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi.
Nhưng... tôi vẫn muốn nói.
- Xin lỗi.

Đôi con ngươi màu đỏ nhìn chăm chăm về phía biển. Từng đợt sóng cuộn vào bờ trắng xoá, rồi vỡ tan. Như cảm xúc của nó.

- Tôi sẽ không làm phiền công chúa nữa.


Nó ngồi bất động. Mặc cho gió biển thổi, cảm giác lạnh buốt lướt trên da thịt.

Giá như gió có thể mang đi tất cả nỗi buồn này.

*End flashback*

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 12:33 am


Ruby - Kaku | Chiều tối Tag 7 - Monat Thu - Jar 1 | Hải cảng
Nhiệm vụ tìm gỗ cho Kaku



Chạy ra từ Quán trái cam, Ruby hí hửng lật đật chạy ra Hải cảng. Hai nơi cách nhau không quá xa, nhưng Ruby cũng khá tốn thời gian tìm kiếm vì cái tật mù đường xưa nay hiếm.

- "Này anh mũi dài ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!!!!!!!!" Ruby hét lên với cái người đang nằm vắt vẻo trên một con thuyền đang dập dềnh xa bờ.

Người nọ khẽ nhúc nhích, rồi ngẩng lên nhìn Ruby với thái độ khá đạm bạc và lãnh cảm, miệng không đáp trả dù chỉ một lời.

- "Anh có phải Kaku trong truyền thuyết không?" Ruby lại hét lớn.

Anh ta gật đầu thay cho câu trả lời.

- "Anh cần tìm gỗ, tôi có thể tìm giúp anh không?"

Anh ta lười biếng gật đầu lần 2, thế rồi lại cúi xuống như muốn lập tức kết thúc câu chuyện. Ruby cũng không để tâm, cô nhận được nhiệm vụ là tốt rồi.

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 12:39 am


Nhân vật: Hou Ryuu | Kaku
Thời gian: Chiều tối Tag 7 - Monat Thu - Jar 1
Địa điểm: Hải cảng



Nhiệm vụ tìm gỗ cho Kaku

Gió thổi vù vù ngoài hải cảng, chắc là dư âm do con lốc xoáy để lại .Kaku vẫn đang làm công việc thường ngày của mình : kiểm tra hết tàu này tới tàu nọ mỗi khi chúng xuất nhập cảng .

Trăng bắt đầu nhú lên cũng là lúc người ta vãn dần .Và thật không khó để nhận ra sự có mặt của 1 nhân vật lập dị hết chỗ nói .Áo quần hắn dơ dáy, tóc tai rối bù, mắt thì thâm quầng thâm xịt như da trâu .Gã ngồi ở 1 góc bến cảng 1 lúc, rồi đi lại chỗ Kaku .

Kaku nhìn kẻ tới với ánh mắt kì lạ .Hắn đã nhận ra 1 điểm rất đáng sợ của con người này, điều mà hắn không nhận ra trong ngày đầu gặp mặt : Đó là HÔI .Tên này mấy chục ngày không tắm rồi nhỉ, hắn không biết mũi ta dài nên rất khó chịu với các mùi động vật nói chung hay sao ?

Ryuu lại gần Kaku, ngước lên nhìn bộ mặt nhăn nhó của Kaku rồi mỉm cười, hỏi :

- Gần đây có chỗ nào tắm mát không ?

- Có, chỗ mấy con tàu đang đậu kia kìa .

- Anh mà nói thế là tôi ở đây đến sáng luôn đấy .

- Thôi, anh hãy đến Nhà trọ Mặt Trời, đằng kia kìa .Chỗ ấy có nhà tắm chung, khéo mồm nịnh bà chủ tí là được tắm miễn phí .

Ryuu nhìn kĩ Kaku không chớp .Kaku không nhìn lại, hắn đã bị tên này soi mói suốt trong lần đầu gặp, và khi tên này đi khỏi mũi hắn phải ngắn đi cả mét .Tức chết đi được, có biết người ta khó khăn lắm mới nuôi được quả mũi cao này không !? Ối thằng phải qua Nước Lạnh nâng mũi tốn kém khổ sở mà có được như ta đâu .

- Vậy cảm ơn ông anh nhé - Ryuu nói rồi lầm lũi đi .

- Khoan đã - 1 ý nghĩ tai quái lóe lên trong đầu Kaku - Anh có muốn làm 1 giao dịch không !?

- Lần đầu tiên có kẻ chủ động giao dịch với tôi đấy - Ryuu thích thú ngó lại Kaku .

- À, thực ra từ lâu tôi có định đóng 1 con tàu vĩ đại cho 1 siêu hải tặc, đáng tiếc tôi lại bị giữ chân ở đây, chả đi kiếm gỗ được .Thế nên anh ... Á

- Ồh, lại dài ra nữa rồi, mũi anh hay thật đấy - Ryuu nói 1 giọng-nhạt-như-nước-ốc .

- Chẹp, thì anh biết đấy, tôi mấy hôm nay có đọc tạp chí và khá khoái kiểu thuyền mủng của nước các anh, cho nên ...

- Ô, lại dài ra nữa kìa - Ryuu tiếp tục .

- Chẹp, tóm lại là nếu anh đi vào khu rừng đằng kia và kiếm gỗ về đây cho tôi thì tôi trả tiền cho .Ý, mũi tôi vừa ngắn lại kìa .

- Quả đúng thế thật - Ryuu tròn mắt nhìn cái mũi vừa ngắn lại độ 2mm - Chỉ là tôi đang tự hỏi ...

- Anh muốn hỏi gì !?

- Ừm, tôi có thể thay vì đi kiếm gỗ thì cho anh mớ keọ lạc này được ko !? Chứ tôi ốm yếu quá, sợ anh chờ lâu đấy .

- Không được, GM đã dặn tôi không được tiếp nhận bất kì hành vi hack game nào, ý quên, ý tôi là tôi không có khoái đồ ngọt - Kaku thở phào nhẹ nhõm khi thấy mũi lại ngắn lại .Thực tế thì hắn rất khoái mũi dài, nhưng giờ có tên hôi rình này ở đây thì càng ngắn càng tốt, mai farm bù cũng được .

- Thật vậy sao, tiếc nhỉ - Ryuu bình thản đưa thanh kẹo lạc lên miệng cắn 1 cái - Anh biết đấy, muốn dụ được anh nói thật tôi phải khốn khổ lang thang ngoài chợ 2 ngày hôm nay với 1 lão ăn mày, cũng khổ chết được .Nhưng kết quả mĩ mãn đấy chứ .

- Hừ .

- Vậy mấy khúc thì đủ cho anh đây !?

- À ừm - Kaku suy nghĩ hồi lâu, rồi nhìn xuống con chuột hôi rình dưới chân mình mà thở dài ngao ngán - Thôi 30 miếng là được rồi .

- Ái chà chà, đúng là anh định chơi tôi mà - Ryuu nhướn mắt hỏi .

- Đâu có, à quên chết, ừ thì đúng là tôi định chơi anh, nhưng người khác cũng vậy mà .

- Thật không !?

- Thật, thôi anh làm ơn đi ngay cho, anh đang làm hỏng hết hình tượng của tôi đấy, biết không hả !? À mà trước khi đi, sẵn tiện cho xin cái kẹo lạc với, đứng đây cả ngày buồn mồm quá .

- Địa chỉ nơi có thể kiếm gỗ, đổi lại được nửa thanh .

- Keo như con heo, thôi thì vào khu rừng phía bắc kia kìa.

Ryuu đưa cho Kaku nửa thanh kẹo hắn đang ăn dở, rồi rảo bước về nhà trọ ."Vũ khí sinh học" đã hoàn thành việc của nó rồi, phải tắm sớm không thì ngay cả Ryuu cũng tắt thở mất .

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 12:41 am


Nhân vật: Jake
Nhà trọ Mặt Trời ---> Hải cảng
Chiều - Tag 7/Monat 1/Jar 1



= tóm tắt lại tương tác trước =

*Sau nhiều tiếng lơ lửng, cuối cùng Jake cũng đc Hikari cứu. Anh và Hikari quay lại phòng trọ*

Jake hiện tại đang có mặt ở Hải cảng, nơi mà mới ngày hôm qua thôi, 6 cơn lốc kinh hoàng đã xuất hiện ngay trước mặt hắn. Giờ thì chắc lốc cũng đã tan, và phải vài tháng nữa mới mong có lại được 1 trận lốc như vậy, nhưng hắn ta vẫn đứng đó. Có vẻ như là mong chờ 1 cơn giận dữ nào khác của thiên nhiên tiếp tục đổ lên Loguetown chăng?

- Chết tiệt.. cả ngày rồi mà vẫn chẳng thấy gió bão gì.. - Jake lẩm bẩm

Rõ ràng là hắn đang tức giận và cay cú vì vụ bị lốc cuốn lên ngày hôm qua, chỉ vì sơ xuất nho nhỏ mà hắn phải trả giá bằng 4 tiếng đồng hồ xoay loạn cả lên trên không trung, phải nhờ đến sự trợ giúp của 1 cô nhóc 16 tuổi. Răng hắn nghiến vào nhau ken két, tay hắn cứ nắm chặt vào nhau mà không có thứ gì đó để xả cơn tức giận này. Người dân xung quanh Hải cảng cũng đã dần quen mặt hắn, một kẻ điên cứ đứng sừng sững ở Hải cảng này suốt từ sáng đến giờ không chịu nhúc nhích dù chỉ là 1 centimet. Có người lo lắng cho hắn, muốn đến gần để hỏi han xem hắn bị thế này lâu chưa, hay là nhịn thuốc mấy hôm rồi, thậm chí còn định cho hắn vào nhà trú tạm vì tưởng hắn không có nơi nương tựa. Nhưng rồi tất cả đều phải ngoảnh mặt bỏ khi cảm nhận được ngọn lửa quyết tâm cháy hừng hực xung quanh hắn. Sáng nay trời mưa, thế nhưng cơ thể hắn chẳng bị ướt tẹo nào, mà khô ráo đến kì lạ.. cơn giận dữ muốn trả thù của hắn đã lên đến tột đỉnh. Từ trong xưởng sửa chữa tàu bè, mũi vuông hét lớn:

- Này anh bạn tóc dựng! Làm gì mà đừng đó suốt cả ngày hôm nay vậy?

- Ta đang chờ đợi 1 điều gì đó ập đến hòn đảo này..

- 1 điều gì đó là điều gì?

- Bão, lốc, thủy quái tấn công, hải tặc đến cướp, bất kỳ thứ gì..

- Rồi sau đó anh sẽ làm gì?

- Tất nhiên là nghiền nát chúng để nguôi cái cơn giận dữ chết tiệt đang sôi sùng sục trong đầu ta lúc này rồi.

- Hahaha.. theo như dự đoán của tôi thì hôm nay trời sẽ đẹp như thế này cho tới tận sáng cơ, thủy quái hay hải tặc cũng chẳng hơi đâu mà tấn công khu vực này đâu.

- Hả? Sao lại như vậy?

- Vì gác bến cảng đã có tôi rồi. Kẻ nào dám tới đây làm phiền đều sẽ bị xử lý đẹp.

- Zahaha!! Vậy tức là ngươi rất mạnh phải không? Có muốn đấu với ta 1 trận không?

- Khoan, chúng ta không thù không oán sao có thể chiến đấu được. Vả lại xem ra tôi cũng khó mà đánh lại được anh.

- Chậc.. chưa gì đã đánh bài lùi rồi, thật mất hứng.. vậy thì kẻ nào có thể khiến ta xả cái cơn tức giận khó chịu này bây giờ!?

- Haha! Xem ra anh đang rất rảnh rỗi, chi bằng giúp đỡ tôi tìm gỗ đi?

- Tìm gỗ? Ý ngươi là sao?

- Chẳng là gỗ ở xưởng sửa chữa tôi đang hết, mà tôi thì lại đang bận, vì vậy tôi muốn nhờ anh len lên khu rừng phía bắc của hòn đảo để tìm gỗ về giúp tôi đó mà.

- Khu rừng phía bắc? Ta vẫn chưa qua đó bao giờ.

- Vậy đây là cơ hội đó. Mang gỗ về giúp tôi, và tôi sẽ trả công anh xứng đáng.

- Zahaha!! Được rồi, vậy thì ta sẽ leo lên khu rừng để xả cơn tức giận này lên mấy gốc cây vậy.

- Và xin đừng mạnh tay quá, nếu ko thì khu rừng cũng tan tành mất.

- Zahahaha, ngươi yên tâm. Ta là Jake, còn ngươi?

- Tôi là Kaku, rất vui được làm quen.

Jake và Kaku bắt tay nhau, và chỉ cần thông qua cái bắt tay ấy, Jake cũng nhận ra của kẻ này thực sự không hề yếu, thậm chí là rất mạnh.. Thì ra đây là lý do khu vực này lại an toàn và không hề có con thủy quái hay hải tặc nào dám ho hoe lảng vảng tới đây. Jake nhìn Kaku với ánh mắt lóe sáng và nói:

- Này mũi vuông, ngươi có vẻ rất rất mạnh đấy, muốn che giấu sức mạnh trước ta sao?

- Hahaha.. tôi chỉ là 1 kẻ gác bến cảng mà thôi, anh nói vậy là hơi quá rồi.

- Khiêm tốn quá.. Nhất định 1 ngày ta sẽ bắt ngươi phải đấu với ta 1 trận.

- Được rồi, hẹn tới ngày đó, bây giờ tôi phải vào sữa tàu tiếp đây, do cơn bão mấy hôm trước mà tàu bè bị hỏng nhiều vô số kể, công việc chất lên như núi.

- Được, ngươi cứ làm việc đi, ta sẽ vào rừng kiếm gỗ luôn.

- Trăm sự nhờ anh. Tạm biệt.

Cả 2 từ biệt nhau, Jake ngoảnh lại nhìn Kaku 1 lần nữa và mỉm cười tiến về phía Bắc để xả cơn giận, nhân tiện cũng tìm gỗ cho Kaku luôn.

- Tiến lên nào, Zahahahaha!!

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 12:43 am


Nhân vật: Jake
Khu rừng phía Bắc ---> Hải cảng
Tối - Tag 7/Monat 1/Jar 1



= tóm tắt lại tương tác trước =

*Jake vào rừng tìm gỗ cho Kaku, tổng cộng được 33 khúc gỗ.*

Hải cảng bắt đầu trở tối, trăng đã lên cao rải ánh sáng mờ ảo của nó xuống mặt biển đen thẫm vỗ về sóng đánh. Ngoài tiếng sóng biển vỗ rì rào, tiếng gió thổi vi vút, thì vang vọng đâu đó còn có tiếng đập búa phát ra chát chúa. Nổi bật trong khu Hải cảng về đêm là ánh đèn sáng chói từ xưởng sửa chữa tàu. Người dân xem ra đã quá quen thuộc với tiếng đập búa này rồi, nên chẳng ai còn để ý gì nữa, họ vẫn sinh hoạt bình thường và chẳng mảy may quan tâm đến nữa. Kaku hiện tại đang miệt mài sửa chữa những lỗ hổng lớn của các con tàu bị hỏng hóc đang đỗ ở đây, chúng xếp hàng với nhau thành hàng dài, chờ đợi được sửa chữa. Gõ búa mỏi tay, anh chàng thở dài 1 cái rồi ngồi phịch xuống cái ghế gần đó, cởi bỏ chiếc mũ lưỡi chai và lấy khăn thấm dần mồ hôi.

- Phù.. mệt thật.. lại sắp hết gỗ rồi.. làm sao mà sửa kịp cho họ đây?

Kaku vừa nói vừa nhìn sáng đống gỗ đã gần hết chỉ còn lại 1 chút hiện đang được chùm khăn lên, nhưng rồi bằng 1 suy nghĩ nào đó thoáng qua, anh chàng lại đứng thoắt dậy, đội chiếc mũ lưỡi chai và tiếp tục đập búa liên tục.

- Có lẽ anh ta cũng sắp về rồi, mình cũng phải cố gắng mới được.

- Zahaha!! Đang đợi ta phải không!? - Một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau, Kaku quay ngoắt lại, thì đã thấy tên Jake đầu dựng đứng cười ở đó, 2 tay vác trên vai 1 đống khúc gỗ chồng lên nhau.

- Phù, cuối cùng anh cũng quay lại. - Kaku thở phào nhẹ nhõm.

- Zahaha! Xin lỗi, công việc đập phá rừng tiến hành lâu hơn ta nghĩ, và ta cũng tốn thời gian tìm đường xuống nữa, giờ mới quay lại được. - Jake nói rồi thả ầm ầm đống gỗ xuống đất, khiến 1 vài khúc lăn tới chân của Kaku. Kaku cúi xuống kiếm tra và nói:

- Loại gỗ hiếm này nằm rất sâu trong rừng.. không lẽ anh đã vào hẳn trong đó để kiếm gỗ sao?

- Phải.. đơn giản vì những gốc cây bên ngoài chất lượng kém quá, khiến ta phải lao hẳn vào sâu trong rừng tìm thêm.

- Vậy làm thế nào mà anh xuống được đây vậy!?

- Đốn rừng tạo lối ra.. Zahahaha!!

- Ôi trời.. vậy thì khu rừng bị thiệt hại nặng nề rồi.

- Thôi nào, tất cả cũng là để lấy gỗ tốt cho ngươi đấy thôi. Shishishi.

Kaku thở dài, rồi gõ nhẹ vào những khúc gỗ Jake tìm được, đúng là loại gỗ tốt nhất trong khu rừng, cái này còn có thể đóng được tàu chứ đừng nói là sửa tàu. Anh chàng đứng dậy và nói:

- Được rồi, cảm ơn anh rất nhiều. Anh đã cứu mạng tôi lần này rồi, đây là 1 chút tiền công vì đã giúp tôi.

Nhận được::

- Cảm ơn nhiều, shishishi. Vậy còn trận đấu tay đôi giữa chúng ta, ngươi định hoãn tới bao giờ đây?

- À.. cái đó thì còn phải đợi tôi sửa xong đống tàu này đã. - Kaku chỉ tay vào dãy tàu bè bị hư hỏng đang chất đống ở biển.

- Ái chà.. vậy thì chỗ gỗ này không đủ đâu.. và trận đấu của chúng ta sẽ còn kéo dài lâu đấy..

- Haha, anh yên tâm, tay nghề sửa tàu của tôi không phải hạng xoàng đâu. Chắc chắn tôi sẽ thử sức với anh vào một ngày nào đó gần thôi.

- Được, ta rất mong chờ tới cái ngày đó đấy. Zahahaha!!

- Một lần nữa cảm ơn anh, giờ tôi tiếp tục sửa tàu đây.

- Có muốn ta giúp 1 tay không?

- Ôi không, anh mà động vào thì chắc lợn lành thành lợn què mất.

- Zahahaha! Ngươi cũng có khiếu hài hước đấy chứ.

- Không có gì, vậy tôi đi đây.

- Tạm biệt mũi vuông.

Cả 2 vẫy tay tạm biệt nhau rồi mỗi người 1 hướng. Kaku thì khỏi nói cũng biết là anh chàng sẽ lại vùi đầu vào những tiếng đập búa chát chúa xuyên đêm để kịp thời sửa tàu cho người dân, còn Jake thì sao? Có lẽ là sẽ tìm 1 cái gì đó để uống chẳng hạn.. Hắn khát khô cả cổ rồi..

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 12:44 am


Nhân vật: Train Heartnet
Địa điểm : Hải Cảng
Thời gian : chiều tối – tag 7/ Monat Thu /Jahr 1



Đang vội vội vàng vàng, một lần nữa Train lại lạc đường. Thật ra là do sung quá độ, rồi để quên mất cái ba lô ở quán Trái Cam. Mà trong cái ba lô có cái bản đồ mới mua chưa kịp dùng đến kia. Giờ thì anh không hiểu sao lại chạy ra hải cảng.

-Thiệt là bực mình nha. Nơi này cứ như mê cung ấy chạy loạn một hồi lại bị lạc . Đầu óc mình để ở đâu vậy????? Giờ sao mà thực hiện cái nhiệm vụ kia đây ???

-Nhiệm vụ????? - Giật mình bởi tiếng nói kia, anh bất giác quay lại. Một anh chàng mũi dài đội nón đang đứng trước mặt anh.

-Anh đang làm nhiệm vụ sao?? - anh chàng kia lại hỏi

-Anh là ai ??? à .. đúng rồi tôi đang làm nhiệm vụ cho Nojiko, anh có biết nơi được nhắc trong tờ giấy này không??? - Mừng rỡ khi phát hiện người kia có mối liên hệ với việc kia.

-Tất nhiên là tôi biết. Nhưng mà anh có phiền không kiếm giúp tôi nguyên liệu cần thiết này không?? - Lại thêm một người đưa cho anh nhiệm vụ. Người ta thường nói lúc cần thì không có mà không cần thì nó ồ ạt kéo đến a.

-Ơ....ừm không sao dù sao cũng đang rỗi việc, anh cứ giao cho tôi. - Train đáp.

-Vậy thì ….. Tôi là Kaku. À đây là bản đồ, tiện cho việc kiếm nơi đó, tôi đã khoanh tròn trong đấy rồi. À mà tất nhiên có làm thì có thưởng. - Kaku đưa cho anh một tờ giấy được gấp nhỏ.
“Hên quá đi mất tưởng rằng lại vô phương cứu chữa tình hình hiện tại thì lại gặp tên này, dù có cực thêm tí nhưng ít ra lại có bản đồ mà đi.” - Train nghĩ thầm. Xong, tiếp tục lên đường thực thi nhiệm vụ.

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 12:46 am


Nhân vật: Train Heartnet
Địa điểm : Hải Cảng
Thời gian : sáng – tag 8/ Monat Thu /Jahr 1



Cuối cùng thì cũng xong cái nhiệm vụ vất vả này.... Train lúc đầu còn hào hứng, tung tăng vác gỗ, giờ thì mồ hôi trên trán đã đổ như mưa vừa rơi xuống. Ây, đó là vì giữa trưa nắng noi thế này mà phải khiêng cả đống này không đổ mồ hôi mới lạ à nha. Kéo le lết bó gỗ nặng trĩu kia, Train một tay kéo một tay chấm chấm mồ hôi.

- Giờ thì đã đến hải cảng rồi! Cơ mà tên kia đâu rồi nhỉ?? - Khởi động hai cánh tay dần tê rần, anh ngó xung quanh tìm cái người mũi dài kia.

- Tôi đây, thấy anh từ xa tôi đã chạy nhanh đến đây. Hoàn thành xong rồi sao?? - "Xẹt", từ đâu một bóng người đứng sau anh, dựa vào chiếc tàu gần ấy, khoanh tay, nói.

- Hoàn thành xong rồi đây, không ngờ có mấy miếng gỗ thôi mà tốn gần cả ngày để mang về đây này. - Train uể oãi nói. Hai tay quăng số gỗ về phía tên Haku.

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 12:47 am


Nhân vật: Đông - Kaku
Thời gian: Đêm - Tag 7 - Monat Thu - Jahr 1
Địa điểm: Hải cảng



Nó không có ý định nhận cái việc tìm gỗ ấy nhưng vẫn chạy ton tót ra cảng. Tò mò mà. Người ta chỉ cho nó đi đến một vọng gác gần bến cảng nơi Kaku ở. Anh ta có nhiệm vụ kiểm tra tàu thuyền ra khơi và cập bến mỗi ngày cũng như là giúp đỡ sửa chữa tàu bè mỗi khi có trục trặc. Lúc rảnh rỗi thì thì tìm kiếm một số loại gỗ quý hiếm ở trong khu rừng. Tuy nhiên do cơn bão vừa qua khiến tàu bè hỏng quá nhiều, Kaku không có thời gian vào tìm gỗ nữa, vì vậy anh ta cần nhờ người vào rừng tìm nguyên liệu sửa chữa tàu giúp. Nó vừa đuổi muỗi vừa nghe anh ta dài dòng, cuối cùng bắt được ý chính: không phải anh ta cần gỗ chặt mà là những miếng gỗ nằm trong rừng, 50 beri cho 30 miếng. Nó không hiểu lắm nhưng cũng nhận lời đại, không tìm được thì thôi đi về.

Người gì mà mũi dài kinh, lại còn vuông vuông nữa, trông anh ta như đồ chơi vậy.

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 1:03 am


Nhân vật: Francesco Veleno | Jake | Fukashi Hikari | NPC Kaku | NPC Andrea
Thời gian: Buổi sáng - Tag 8/Monat Đông/Jahr 1
Địa điểm: Nhà trọ | Hải cảng



Lại một ngày nữa trôi qua. Sau khi trở về lúc nửa đêm và lẻn vào phòng trọ qua lối cửa sổ, mà chính xác là nửa chạy nửa leo lên cửa sổ, hắn tót lên giường đánh một giấc đến sáng, và… tiếp tục ngủ dậy trễ. Sáng nay, trời se lạnh. Những cơn gió thổi từ biển mang hơi mặn và thứ mùi ẩm ướt tạt vào phòng hắn, quấy rối kẻ lười biếng đương co rúm trong chiếc chăn bông ấm áp đến lạ thường. Một con bồ nông đội mũ kê-pi đáp xịch xuống cửa sổ, thả xuống cho hắn một lá thư.

Francesco lầm bầm tung chăn, với tay ra nhận lấy: là thư hồi đáp của thằng bạn quê nhà. Không vội bóc thư, hắn quyết định trở dậy, tháo lớp băng quấn đầy quanh người. Một ngày với hắn là quá đủ rồi, hắn không muốn phải chịu đựng thêm nữa. Francesco bước xuống giường, chán nản nhìn đống quần áo mốc meo mặc mấy ngày chưa giặt của mình rồi xộc tới, bới tung tủ quần áo kiếm thứ gì đó mặc được. Hôm nay hắn muốn ra cảng một chuyến. Kinh nghiệm cho biết hải cảng thường là nơi tập trung phường lưu manh trộm cắp, nơi hắn có thể kiếm thứ gì đó hay ho để vận động gân cốt. Vest là một lựa chọn tồi, hắn lắc đầu. Đảo qua đảo lại, hắn nhìn lướt qua khuôn mặt mình phản chiếu trong gương: mái tóc vàng cát bất trị chĩa tua tủa và một vẻ mặt có phần xanh xao, hốc hác với con mắt trái được băng kín vì viêm tấy không rõ lý do. Bác sĩ bảo rằng không ảnh hưởng đến thị lực, chỉ một hai ngày là có thể tháo băng, nhưng điều khó chịu nhất là phải quen với việc nhìn một mắt. Tất nhiên, một tay súng thì nhắm bắn một mắt, nhưng với việc thị trường giảm sút đi một nửa thì Francesco không thích thú chút nào, nhắc hắn lại nhớ, lâu rồi hắn không được đấm ai đó. (Dù cái sự thật thì lần cuối hắn đánh ai đó mới cách đây có vài ngày).

Hắn với tay lên cái giá trên cao nhất của chiếc tủ gỗ, lấy ra một miếng che mắt và nhếch mép mỉm cười. Có lẽ, thử chơi trò cosplay thành hải tặc cũng là một ý nghĩ hay ho nhỉ?


* * *


Lúc mặt trời đã lên cao, những cư dân vùng ven biển nhận ra có một kẻ lạ mặt lang thang nơi những con tàu neo đậu. Đã quen thuộc với việc thi thoảng nơi đây lại xuất hiện những người khách lạ từ chuyến tàu lớn, họ không lấy làm lạ lắm. Những ngày qua đã xuất hiện đủ hạng người rồi: một tên đô con lúc nào cũng cười cười như bị điên đứng một mình giữa lốc, một cô nàng nhỏ con với khẩu súng kì lạ bắn một phát hạ được cả cơn vòi rồng, một đám loi choi đi bắt cua bắt cá giữa ngày mưa bão… Nhưng gã này vẫn gây một sự chú ý khó hiểu: gương mặt ưa nhìn, con mắt chột, đầu quấn một chiếc khăn đỏ thẫm màu máu, khoác áo choàng đen dài đến đầu gối, thắt lưng giắt một khẩu súng to đùng và mang trên vai một con vẹt. Nói cách khác thì trông hắn giống một thằng cướp biển chính hiệu.

- Ngầu quá! – Tiếng ai đó kêu lên.

- Vào nhà đi con, đừng nhìn nữa. Mấy tên hải tặc không tốt đẹp gì đâu.

Còn tên “cướp biển” bàng quan với mọi ánh mắt nhìn hắn, tha thẩn đi dọc theo khu neo đậu những con tàu đánh cá ra tới bãi biển hoang vắng, nơi những ngọn sóng bạc đầu đua nhau ập vào mang theo hơi lạnh đầu mùa. Mỗi khi sóng rút xuống, loài sinh vật bé nhỏ gọi tên dã tràng lại trồi lên, bò ngang bò ngược, đào đào bới bới, rồi lại bị cuốn theo dòng nước trắng xóa. Hắn đứng lại, ngửa mặt nhìn ra sắc xanh nhạt nhòa của biển trong ánh nắng yếu ớt của mặt trời mùa đông, để cho những cơn gió lạnh mang hơi muối phả vào mặt. Hắn hít một hơi thật sâu, cảm nhận cảm giác hòa mình trong thiên nhiên hoàn mỹ. Đúng vậy, mặc cho những bản năng khát máu, mặc cho sự thèm khát chém giết và súng đạn, mặc cho những toan tính ích kỷ nhỏ nhen đời thường, thì thiên nhiên vẫn là thứ có phép màu kì diệu hóa giải mọi ưu tư và cho ta cảm giác bình lặng. Nhưng cũng nơi ấy, Francesco cảm nhận được điều gì đó man mác, xa xôi, một thứ cảm xúc gì đó mà hắn không thể lý giải, thứ gì đó trĩu nặng, đè nén, kêu gào một lời giải thích không biết tìm ở đâu…
Thật kì lạ.


OUCH!!

Hắn giật lùi lại. Có cái gì kẹp vào chân hắn đau điếng. Định thần nhìn lại, hắn thấy mấy con cua màu đỏ gạch to ngoại cỡ đương bò lung tung trên bờ biển. Khóe môi hắn nhếch lên thành một nụ cười cong cớn. “Tuyệt! Mấy con này chắc là ăn rất ngon!” Nghĩ vậy, hắn xắn tay lên, lao vào chụp lấy loài giáp xác tội nghiệp trước khi chúng có cơ hội tẩu thoát.

Một con.

Hai con.

Hắn lấy con dao bên mình xiên tạm một con cua để ngăn nó chạy thoát rồi hớn hở đuổi theo những con còn lại. Nếu có ai trông thấy bộ dạng hắn lúc này, họ sẽ tưởng tượng một con chó con nghịch ngợm loăng quăng đùa giỡn, mặc dù “con chó con” này vừa không dễ thương, vừa không có tí gì gọi là hiền lành.

Ba con. Hắn túm được cái mai to tướng, nhấc con cua đỏ gạch lên trời, để tám chiếc càng khua khua trong không khí một cách vô ích. Còn một con đang chạy trốn về phía biển. Francesco đuổi theo, quyết đuổi cùng diệt tận. Hắn vừa túm kịp vào mấy chiếc càng cua khi sóng biển lại ập đến. Và con vật khốn kiếp nhân cơ hội hắn lơi là kẹp cho một cú đau điếng. Nghiến răng, hắn bực bội rút thêm một con dao nữa đâm một phát xuyên qua mai, kết liễu luôn con vật xấu số. Nhìn lại thành quả của mình, Francesco tự an ủi rằng ít nhất hắn đã có một bữa ăn thịnh soạn, hay ít nhất là có vẻ như thế nếu hắn có thể tìm được ai đó chế biến mấy con này giùm hắn.

x 4
Hắn tự hỏi không biết bà chị Andrea có sẵn lòng giúp hắn việc nhỏ nhặt này không.

Đương suy nghĩ thì một cái bóng lướt qua. Theo phản xạ, Francesco quay ngoắt lại, tay đặt lên cò súng. Một người cao cao, gầy gầy, đội mũ lưỡi trai có mũi dài như cậu bé người gỗ đang thoăn thoắt nhảy qua nhảy lại giữa các tòa nhà một cách điêu luyện và hạ cánh nhẹ nhàng xuống bên trạm sửa chữa bến cảng.

“Thân thủ thật đáng sợ!”, Francesco trầm trồ. Đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến một ai đó có khả năng kinh ngạc như người nhện. Đúng là thế giới này thật rộng lớn. Rút ra một sợi dây sắt mang bên cạnh, Francesco xâu hết bốn con cua ngoại cỡ lại, xách lủng lẳng một bên thân mình và rảo bước đến gần anh chàng kì dị nọ.

- Chào! – Francesco mở lời, nặn ra một nụ cười “hiền lành” bắt chuyện.

Anh chàng mũi vuông, hắn nhận ra khi tới gần, đang khoan khoan đục đục gì đó ngừng tay lại nhìn Francesco dò hỏi:

- Chào, lúc nãy tôi thấy anh tha thẩn bắt cua một mình ngoài kia?

- Anh để ý hả? – Francesco ngẩn người đáp lại. Đúng là lúc nãy có nhiều con mắt đổ dồn lên lưng hắn nên hắn cũng chẳng để tâm mấy. Có lẽ hắn nên luyện tập lại các giác quan của mình nhạy bén hơn. Dù sao hắn cũng không muốn một ngày lơ đễnh bị kẻ thù phục kích, nhất là một người có khả năng đặc biệt như anh chàng này.

Mũi vuông đưa đôi mắt tròn dán lên khuôn mặt Francesco, đáp lại: - Ở đây không có nhiều khách vãng lai, nhà dân cũng ít mà tôi làm việc ở đây cũng lâu rồi. Ai đến là tôi biết ngay.

- Tôi hiểu – Francesco gật gù – Anh có một thân thủ thật đáng ngưỡng mộ đấy. Anh là thợ sửa chữa tàu bè hả? – Hắn hất hàm, đưa ánh mắt đầy ngụ ý về phía những con tàu tan hoang sau bão và gió lốc.

- Gần như thế. Tôi còn là người giữ cảng, quản lý tàu thuyền qua lại, gọi tôi là Kaku.

- Kaku – Hắn nhắc lại. Dù sao hắn cũng chẳng phải người giỏi ghi nhớ tên người gì cho cam, có khi vài ba hôm sau là hắn lại quên khuấy đi mất – Làm sao anh có thể di chuyển dễ dàng giữa các tòa nhà như vậy?

- Năng lực chuyên môn thôi – Kaku đáp, quay lại tiếp tục nện búa chan chát xuống những chiếc đinh lớn trên mảng gỗ nâu bóng, không hứng thú lắm với vị khách hiếu kì đương xách theo một xâu cua biển giữa lúc công việc chồng chất – Nếu anh đang rảnh như vậy thì có thể giúp tôi một tay không? Biết đâu tôi sẽ có hứng chỉ cho anh một vài bí kíp?

Bị hấp dẫn bởi lời đề nghị bất ngờ, con mắt duy nhất hiện tại của Francesco chợt sáng lên đầy thích thú. Hắn không dễ tin người, nhưng ở tên mũi vuông này chẳng có sát khí, hay ít nhất thì hiện như thế, và hắn cũng đang rảnh rỗi, đi làm một công việc gì đó cũng chẳng mất gì.

- Được thôi.

- Vậy hãy tới rừng phương Bắc tìm cho tôi 30 súc gỗ quý, tôi sẽ trả công sòng phẳng.

- Nghe có vẻ mệt đấy, nhưng tôi sẽ nhận – Francesco cười đáp lại vẻ mặt vô cảm của Kaku – Nhân tiện, anh có thể chỉ cho tôi cách nấu cua được chứ?

Nhìn tên chột mắt nhăn nhở, rồi nhìn lại xâu cua biển to tướng, rồi lại nhìn nụ cười của gã không biết là đang nói chuyện nghiêm túc hay đùa cợt, Kaku đáp lại:

- Cho vào nồi, đổ nước sôi và luộc.

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 1:06 am


Nhân vật: Jun | Rimika Kiran | Train Heartnet
Thời gian: AM Tag 8, Monat Thu, Jar 1
Địa điểm: Nhà trọ mặt trời -> Hải cảng



Ngày đầu tiên ở thành phố này mà cậu ngủ ngon lành đến vậy, không bị ai quấy phá cả, rời giường khi mặt trời đã muốn đứng bóng, nhìn quanh quất cả căn phòng, không có Kiran với Train ở đây hèn gì nó im lặng đến thế, cậu bắt đầu lết xuống nhà vệ sinh xong dọn dẹp lại giường cho ngăn nắp, đứng trước gương sửa soạn lại, hình như dạo gần đây trời có vẻ trở lạnh rồi, có lẽ cậu nên đi ra chợ mua vài cái áo khoác giữ ấm người. Nghĩ thế cậu mặc cái áo màu đen ba lỗ cùng với cái quần bò nâu xỏ thêm đôi giầy màu trắng thể thao, có lẽ cậu cũng nên tiện đường ghé qua quán rượu trái cam lấy lại cái áo sơ mi thôi. Nhìn lướt qua căn phòng trước khi chuẩn bị khóa cửa xem còn quên gì không, cậu chào Andrea và bước ra khỏi nhà trọ.

Thả hồn mình đi đâu mất, cậu bước vẩn vơ trên con đường dẫn tới hải cảng, từ đây nhìn ra phía mặt biển bao la mênh mông, nó thật đẹp và tạo cho người khác cảm giác dịu dàng làm sao. Ánh mặt trời chiếu những tia nắng gay gắt xuống mặt biển xanh biếc làm cho ngả màu vàng nhạt như khơi dậy sức sống chào ngày mới. Phóng tầm mắt ra xa, sóng biển nhấp nhô từng đợt ập vào bờ, tiếng sóng biển rì rào rì rào vang lên như một bài ca. Cởi đôi giày thể thao ra đi chân trần trên mặt biển, những hạt cát li ti xen kẽ vào 2 bàn chân tạo cảm giác thật thoải mái, cảnh biển lúc này thật đẹp.

Ngó nghiêng xung quanh tìm kiếm một chỗ ngồi lí tưởng nào đó để ngắm cảnh, hai bàn chân trần của cậu do nãy giờ tung tăng dưới làn nước sau khi lên bờ đã trở nên dính dính cát ở xung quanh, muốn mang giày vào rất khó chịu. Nhìn thấy một khóm đá ở phía bên kia, cậu chưa kịp bước đến thì một cái gì đó nhói nhói ở chân trái, hét lên một tiếng cậu ngước mắt nhìn xuống, một cái gì đó nhỏ nhỏ cứng cứng đỏ đỏ đang dùng 2 cái càng bự bự phặp vào cái chân vừa lạnh vừa trắng của cậu, thì ra thủ phạm là con cua mắc dịch này.

Cúi xuống cầm ngay giữa con cua mà xách lên, vì nó mà giờ mặt biển xanh biếc nhuốm nhuốm một màu đỏ ngay chân trái của cậu, ta không bẻ càng bắt mi về luộc thì ta không phải là Jun nữa, cậu nghiến răng nghĩ, ai dè chưa kịp làm gì thì con cua chết tiệt đấy lại cho cậu một phát vào bàn tay, bị đau cậu buông nó ra. Con cua rơi xuống mặt biển và nhanh chóng bò ngang về phía trước - nơi có thêm 2 con nữa không biết từ đâu chui lên

-Lũ chúng mi chết với ta

Bị đau, cậu nổi khùng, móc cây dao găm vắt ngang ngoài sau ra vừa xả lia lịa vào bọn cua vừa lặp đi lặp lại hai chữ chết đi. Vật lộn 10 phút cuối cùng cậu hả hê với cả 3 con cua trên tay. Cậu cũng khá nhân từ đấy chứ, một con bị bẻ 2 cái càng, một con bị đứt vài cái chân, con cuối cùng thì vô cùng thoải mái mà 1 phát cắm cả con dao vào giữa cái mai của nó. Và cái giá phải trả đâu có ít, chân trái bị kẹp tuy hiện giờ máu đã khô nhưng vẫn còn nhức nhối, trên tay thì vài vết cắt, quần áo thì rách lỗ chỗ, đầu tóc thì rối tung cả lên ai không biết nhìn vào cứ tưởng cậu là ăn mày luôn đấy chứ. Xem tối nay cậu nên làm món gì đây, khà khà.

Lò cò đến một chỗ nào đấy khô ráo, cậu bây giờ mới để ý trên cái tảng đá mà cậu định đến lúc nãy hiện đang có một chàng trai nào đó ngồi lên. Anh ta đội một cái mũ lưỡi trai màu trắng đề dòng chữ Galley, tóc màu cam cùng tông màu với bộ đồ anh ta đang mặc, thêm nữa cái mũi của anh ta giống như một khối gỗ dài vậy, sao lắm người dị hơm thế, anh ta nhìn cậu cười cười giơ ngón cái lên

-Chàng trai trẻ sung sức nhỉ, trời nắng như vậy mà đến biển mò cua cơ à,kĩ năng giết cua của cậu có vẻ khá đấy - Anh ta cười thành tiếng

-Cút, không liên quan đến anh - Cái câu nói này có nghĩa là đang khen hay đang phỉ báng cậu đây, bực dọc cậu tiện tay ném 3 con cua lúc nãy vào mặt anh ta.

-Bình tĩnh nào, tôi có vài băng keo cá nhân đây, dùng đi

Anh ta chụp lại đám cua trước khi chúng kịp yên vị trên chiếc mũi dài rồi thảy cho cậu vài miếng băng, xem ra anh ta không có ý xấu nhưng cậu vẫn phải dè chừng. ngồi trên mấy tảng đá cậu phủi phủi đống cát dính trên chân rồi mát xa cho lòng bàn chân mình thoải mái một tí.

-Này vừa rồi tôi thấy kĩ năng và tốc độ của cậu có vẻ khá đấy, tôi có một công việc mà hiện tại tôi đang rất bận nên không thể làm được, cậu nhận không và tất nhiên là sẽ có một phần thưởng xứng đáng với việc đó

"Một công việc sao?" Cậu suy nghĩ một lát và dứt khoát trả lời không, cậu lười với lại anh ta nói đang rất bận mà có thể ngồi đây trò chuyện nhàn nhã với cậu sao? Tốt hơn hết không nên chuốc phiền phức, nhưng rồi suy nghĩ của cậu lại lung lay vì cái đống phần thưởng kia, không biết cái đống đó là gì có thứ gì quý báu không và công việc cụ thể là làm gì. Cậu hỏi anh ta chi tiết về việc này, thì ra chỉ là vào khu rừng mà chặt gỗ và đem cho anh ta 30 khúc gỗ, có vẻ không quá khó. Đắn đo hêm vài phút nữa cậu nhận lời. Chỉnh chu lại đầu tóc, quần áo giày dép, cậu xách 3 con cua vào rừng, trước khi đi còn cũng đã hỏi mượn anh ta một cây rìu chứ nếu không với con dao găm nhỏ thì có mà chặt đến sáng mai

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 1:07 am


Nhân vật: Francesco Veleno | Ruby | Hou Ryuu | Jake | Train Heartnet | Đông | Jun | NPC Kaku
Thời gian: Buổi sáng - Tag 8/Monat Đông/Jahr 1
Địa điểm: Hải cảng



Kaku đang ngồi trên bến cảng, đo đạc lỗ thủng trên sàn tàu để tính toán lựa gỗ thích hợp. Từ sau cơn bão và trận cuồng phong lốc xoáy đến giờ, công việc càng lúc càng chồng chất, nhưng cũng thật may rằng tới giờ, anh đã nhờ được sáu người đi tìm gỗ cho mình. Người đầu tiên là một cô gái nhỏ con, tóc ngắn đã ra đi không quay trở lại. Người thứ hai là một anh chàng mắt lồi hôi như chuột chù, không biết giờ này đang đi đốn gỗ hay đang tắm rửa thư giãn. Người thứ ba trông rất khỏe mạnh, năng nổ, có phần hiếu chiến bất thường nhưng rất được việc. Người thứ tư hơi khẳng khiu một chút cũng quay trở lại sau một ngày. Người thứ năm là một cô gái tóc đen có phần nhỏ con. Người thứ sáu là gã chột mắt-không-biết-nấu-cua vừa mới ra đi cách đây hai tiếng. Và người thứ bảy, một anh chàng thư sinh như thể bị gió cuốn bay mất vừa mới đến và đi ngay lúc nãy. Nếu thuận lợi, anh sẽ nhờ vả thêm mấy vị du khách (chẳng rõ dân thường hay hải tặc) đi kiếm gỗ cho mình. Công việc của anh sẽ đỡ vất vả hơn rất nhiều.

Vứt chiếc thước dây sang một bên, Kaku nhìn lại đống súc gỗ đã vơi đi đáng kể của mình, càu nhàu. Mùa đông đã đến cùng những cơn gió se lạnh từ biển, nhưng những ngày nay, mồ hôi trên người anh vẫn tuôn ra như tắm. Nhờ người khác giúp mình nhưng đến giờ cũng mới chỉ có hai người quay lại, Kaku tự hỏi không biết họ quyết định công việc quá nặng nhọc và xù luôn hay chỉ hứa hươu hứa vượn rồi quên khuấy đi mất. Dù sao thì kiếm được cũng đã khó, mà mang được cả ba chục súc gỗ đi một đoạn đường xa như thế về đây đúng là cực hình ngay cả với người trong nghề chứ đừng nói những người ngoài cuộc. Trút một tiếng thở dài, Kaku nhặt cưa lên, tiếp tục công việc. Cũng lúc ấy có tiếng kẽo kẹt rền rĩ từ xa vọng lại, rồi cái gã chột mắt bịt khăn vui vẻ ngồi trên một cái gì trông như là cỗ xe thô sơ thời cổ đại làm từ gỗ… Kaku nhăn mặt, thằng ngu ấy đem cả gỗ quý ra làm bánh xe cho đỡ tốn sức mang về.

- Yo, tôi xong rồi đây, anh chàng mũi vuông! – Gã cao giọng cất tiếng từ xa.

- Được rồi, anh xuống đi! Tôi không muốn gỗ chưa được sử dụng đã bị mòn vẹt thảm hại bằng cách đó đâu – Kaku đặt cưa xuống, lau mồ hôi, quay ra đón gã ngốc lười biếng kia.

“Tên ngốc” nhảy xuống, một tay với lên trên “chỗ ngồi” ban nãy của mình, lấy xâu cua biển xuống, để mặc cho cả chục thanh gỗ tròn từ từ lăn xuống khiến con vẹt màu xanh bực bội bay lên khỏi chỗ đậu của mình, nhằm đúng chóc cái đầu chít khăn màu đỏ thẫm của tên tóc vàng mà hạ cánh. Ánh mắt vẫn thích thú nhìn theo con vật, gã đáp lại:

- Có sao đâu. Nếu đã là gỗ quý thì chịu đựng sức nặng của tôi và ma sát dọc đường chẳng là gì. Nếu không chịu được thì làm sao đủ sức chống chịu gió bão? – Hắn bâng quơ trả lời như thể một điều hiển nhiên nhất – Vả lại tôi kiếm được nhiều hơn yêu cầu, có hỏng vài thanh cũng chẳng sao!

“Nhưng với tôi thì có”, Kaku rủa thầm tên khùng trong họng, “Nhưng ít nhất thì hắn cũng được việc đấy chứ?!”

- Anh đi khá nhanh đấy – Với chất giọng đều đều của anh chàng mũi vuông, thật chẳng hiểu đó là nhận định hay là một lời khen nữa,

Francesco đã thôi chọc tức con chim xanh khi nó bay xuống đậu trên vai, cọ cọ cái mỏ vào bên tai gã đau điếng, quay lại nhìn Kaku đáp:

- Biết dùng cái đầu thì vừa đỡ tốn sức mà lại hiệu quả.

Thật ra thì với tốc độ và thân thủ của mình, hắn có thể phóng đi như gió. Như đêm qua, hắn chưa mất tới mười lăm phút để lấy cam về cho cô chủ quán rượu, nhắc hắn lại nhớ rằng có lẽ hắn nên nhờ cô nàng chế biến giùm bốn con cua biển khi chúng hãy còn tươi ngon.

- Thôi, tôi còn bận việc, không lý sự với anh nữa – Rồi Kaku ném một cái túi nhỏ về phía Francesco. Theo phản xạ, gã đưa tay ra chụp – Đây là chút tiền công, không đáng là bao nhưng biết đâu sau này có chuyện gì tôi có thể giúp đỡ anh.

- Tôi cũng nghĩ vậy. Anh còn nợ tôi một vài bí kíp đấy.

Và nhân tiện, tên tôi là Francesco. Hãy nhớ lấy vì tôi sẽ còn quay lại nữa.

Hắn nghiêng đầu sang một bên, rồi ung dung xách xâu cua đi thẳng. Hắn quên béng mất tên anh chàng mũi vuông rồi, nhưng đâu có sao, để anh ta nhớ lấy cái tên Francesco cũng là quá đủ rồi.

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 1:09 am


Nhân vật: Sai Shinobu - Kaku
Thời gian: Sáng - Tag 8/Monat Đông/Jahr 1
Địa điểm: Hải cảng



Rìu thì phải dùng để đốn củi!


Sai Shinobu cứ sải bước vô định trên các con đường của Loguetown. Sau mấy ngày vừa qua dường như hắn đã hình thành một thói quen, mà đúng hơn là một phản xạ : cứ thấy ngã ba hay ngã tư thì nhất định sẽ quẹo, cứ thấy một con hẻm nhỏ hay ngóc ngách gì đấy thì nhất định sẽ ngoặc vào đấy. Chuyến đi vừa rồi của hắn và gã ăn mày bí ẩn quả thật là kỳ thú vô cùng, có dịp thì hắn sẽ kể cho bạn nghe. Còn bây giờ, điều hắn đang băn khoăn là hắn nên làm gì lúc này?

Bởi con đường hắn đi đã gần đến tận cùng, không còn bất cứ một ngã rẽ nào nữa, cứ thẳng đuột, thẳng đuột mà hướng về phía biển.

Haizz, Sai không thích đường thẳng. Với hắn đường thẳng chẳng có gì thú vị. Nếu là một ngã ba, chắc hẳn người ta sẽ phải đắn đo suy nghĩ chọn rẽ trái hay rẽ phải. Người ta sẽ tùy thuộc vào đích mình đến để quyết định, hoặc nếu là một người lơ đễnh không biết đi đâu về đâu thì cũng sẽ cân nhắc rẽ trái sẽ dẫn ta đến nơi này và rẽ phải sẽ đến được nơi kia v.v... Hắn thích việc đưa ra quyết định ấy. Hắn cảm giác nó giống như một trò đánh cược may rủi, bạn sẽ chẳng biết chắc được con đường mình chọn sẽ dẫn đến đâu, nơi thiên đường lộng lẫy hay là chốn địa ngục tối tăm. Nếu nó là một ngã tư hay ngã năm, sự lựa chọn sẽ càng nhiều hơn nữa. Con người ta sẽ quyết định, rồi cứ đi, cứ đi và không ngừng tò mò về những ngã rẽ đã bỏ lại phía sau. Thế mới vui làm sao. Nhưng nếu con đường mà bạn đang đi chỉ là một đường thẳng bình thường, bạn sẽ chỉ có một sự lựa chọn duy nhất. Bạn cứ thế mà cắm đầu chạy, không chút vương vấn những cảnh vật vụt qua, vì bạn biết, dù thế nào đi nữa, bạn cũng bắt buộc phải đi con đường đó. Hoặc là dừng lại. Hay là trở lui. Mà hai việc ấy thì Sai còn ghét hơn là đâm đầu lao về phía trước.

Cơ mà giờ thì chịu không làm gì được rồi, trong lúc kể lể đoạn ở trên, chân hắn đã ngấp nghé chạm vào viên gạch lát đường cuối cùng.

“ Chà chà, đây không phải là hải cảng sao? Đi mấy ngày rốt cuộc lại trở về chỗ cũ. “ Hắn tặc lưỡi, quay người định bỏ đi chỗ khác. “ Trời sáng rồi đấy, lại bắt đầu một ngày mới.”- Bước chân hắn chầm chậm rời đi.

Sau mấy ngày thời tiết kì dị, hôm nay trời đã đẹp hẳn lên. Hắn ngước nhìn bầu trời : xanh và có một chút mây. Mà khoan , hình như ngoài mây trên trời còn có một vật thể gì đó rất lạ. Một chấm đen ở tít trên cao. Mà không, cái chấm đang lớn dần, lớn dần, và lao xuống phía hắn.

RẦM!

- Cái quái gì thế? Tự nhiên khi không ở trên trời rớt xuống thế này? –Hắn làu bàu chửi trong khi đang lồm cồm bò dậy.

- A, tôi thành thật xin lỗi! – Cái bóng cũng phủi bụi khỏi chiếc quần đen của gã, lên tiếng giọng hối lỗi.
Mũi dài. Mũi dài . Mũi dài quá.

Và đầu mũi hình vuông. Không phải hình tròn hay hình tam giác, mà là hình vuông. Thế hóa ra là cái mũi chữ nhật à?

Hai mấy năm sống trên đời hắn chưa từng thấy ai có cái mũi kì dị như gã này.

Đã thế gã còn bay trên trời.

- Này, mắt mũi để đâu mà đâm đầu vào người khác thế hả? – Hắn lớn giọng nạt nộ.

- A, tôi đang rất bận nên không nhìn thấy anh. Xin lỗi anh lần nữa.- Mũi dài rối rít.- Tôi là Kaku, thợ đóng tàu ở đây.

- Sai Shinobu, khách du lịch. – Hắn đáp gọn lỏn.

- Ồ,hèn gì thấy anh có vẻ rất thảnh thơi nhỉ. Tôi thì bận chết đi được. Anh biết đấy, dạo này hết bão rồi đến lốc xoáy liên tục, thuyền bè cứ thế mà hư hại hết cả. Tôi phải ở lại sửa chữa chúng, không có cả thời gian để đi kiếm gỗ nữa. – Mũi dài liếng thoắng, giọng rầu rĩ.

Bỗng mắt gã lóe lên:

- A, hay là anh đi kiếm gỗ giúp tôi nhé, ở khu rừng phía bắc kia kìa, cũng không xa lắm đâu.
Sai đáp giọng khó chịu:

- Chúng ta chỉ mới vừa quen nhau, điều gì làm ngươi nghĩ ta sẽ giúp ngươi?

- Ồ, thôi nào anh bạn,- Gã cười hì hì.- Không phải cây rìu của anh bạn rất thích hợp để đốn củi đấy sao?

- Sao ngươi…!?

- Hôm trước tôi đã tình cờ thấy được chuyện anh và một người bí ẩn đã làm. Thế nào? Có “ MUỐN” giúp tôi không?

Đệt ! Hắn đã bị nhìn thấy. Và giờ là bị nắm thóp á?

- Rìu của ta không dùng để đốn củi, chỉ dùng để đốn người thôi. Ngươi có muốn thử không? – Hắn hầm hè.

- Ây da, đừng thế chứ anh bạn, tôi sẽ không nói cho ai biết đâu. Giúp tôi đi, cũng không phải là không công đâu. –Gã lại cười hì hì. – Thế nhé, có gì tối gặp lại ở đây.

Mũi dài nói xong rồi dong thẳng, bất ngờ như lúc gã đến, để lại mỗi Sai Shinobu đứng bất động một mình ở đó.

- Haizzz, dù sao cũng đang không biết làm gì, tìm mấy cái cây trút giận vậy! – Gả lẩm bẩm, chân hướng về phía khu rừng phía bắc.

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 1:11 am


Nhân vật: Anniel , Kaku
Thời gian: Buổi tối - Tag 8, Monat Đông, Jar 1 - Sương mù
Địa điểm:Quán rượu Trái Cam => Hải Cảng



Trời sương xuống có vẻ nhiều, hẳn là nên để ngày mai hẵng vô rừng. Hơn nữa mình còn chưa biết đường. Khi đi ngang qua hải cảng, tôi nhìn thấy Kaku-người giữ cảng, vì vậy tôi quyết định tạt qua hỏi anh về khu rừng.

-Cô định đi vào rừng rậm phía Bắc à? Để tôi lấy cho cô bản đồ. Anh rất thân thiện trò chuyện với tôi, còn cho tôi một tấm bản đồ nhỏ của thị trấn.

-Nếu cô định vào rừng, không biết có thể tiện tay mang về giúp tôi ít gỗ đóng tàu không? Cơn bão vừa qua khiến tàu bè hỏng quá nhiều, tôi ko có thời gian vào tìm gỗ nữa. Nếu bạn có thể mang về giúp tôi tầm 30 miếng gỗ tôi sẽ hậu tạ bạn.

Dù sao cũng tiện đường, vì vậy nên tôi nhận lời. Cám ơn anh về tấm bản đồ, tôi quay lại nhà trọ...

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 1:12 am


Nhân vật: Annagas R. Milady | NPC Kaku
Thời gian: Tag 8/ Monat Thu /Jahr 1
Địa điểm: Hải cảng



Con nhỏ Đông nổi chứng đòi ăn món mới. Nhỏ bảo ăn cua với cá hoài chán òm . Biết cho nhỏ ăn món gì được chứ, ngân khố Annagas cũng có hạn, có cái ăn là được rồi . Muốn ăn ngon thì tự lết xác ra ngoài kiếm đi, đã được ta mang đồ ăn về hằng ngày còn đòi hỏi cao à

Hôm nay Annagas lại ra cảng, cô định bụng cho Đông ăn đến tởn cua cá đến hết đời mới thôi

- Cô gái, tôi để ý thấy ngày nào cô cũng ra cảng nhỉ?

Anh chàng mũi vuông quen thuộc xuất hiện. Anh ở cảng hầu như mọi ngày, chính anh là người cho Annagas mượn vật dụng để câu. Nhớ không nhầm thì tên anh là Kaku thì phải

- Tôi rãnh mà.

- Ồ, vậy giúp tôi vào rừng tìm gỗ nhé, tôi sẽ trả công cho. Tôi đang cần gỗ để đóng thuyền...

Annagas nhìn anh chàng, cười hỏi:

- Anh định sẽ trả công tôi như thế nào?

- 30 gỗ, đổi 50 beli

Phần thưởng chả đáng là bao, nhưng có thứ giết thời gian, lại kiếm được tiền, sao lại không làm chứ

- Thế đi, kiếm đủ tôi sẽ mang lại đây đổi tiền.

Nói rồi cô quay lưng hướng thẳng phía rừng mà đi.

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 1:13 am


Nhân vật: Sai Shinobu - Kaku
Thời gian: Sáng - Tag 9/Monat Đông/Jahr 1
Địa điểm: Hải cảng



Nhận thưởng!


* Flashback *
Việc đốn gỗ không phải là một công việc gì quá khó khăn đối với Sai Shinobu, nếu không phải nói đó là công việc rất dễ dàng. Bởi suy cho cùng, hắn có một cây rìu trong tay , mà rìu thì làm công việc gì tốt hơn là đốn gỗ chứ? Cộng thêm phần sức mạnh và kĩ năng đã đạt đến lé vồ 3 của hắn, khỏi nói cũng biết hắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ một cách dễ dàng.

Và đúng như dự đoán, sau bốn lần vung tay đổ dice thần thánh, hắn đã kiếm được 38 khúc gỗ. Trung bình mỗi lần vung tay cũng đốn được cả chục khối gỗ á ~

Thế nhưng tưởng rằng nhiệm vụ của hắn đến đó là xong, hắn có thể thảnh thơi ra về, quẳng vào mặt tên mũi dài đáng ghét đống gỗ rồi kiếm một cái quán nào đó để uống rượu xả hơi. Vậy mà Gamer chết tiệt thời tiết của khu vực này lại làm hại hắn.

Hắn còn nhớ lúc sáng rõ ràng trời trong xanh, không khí lành lạnh như sắp vào đông, hắn còn tặc lưỡi khen hôm nay trời đẹp thế. Vậy mà tới chiều, thời tiết đã quay ngoắc một phát. Lúc hắn rời khỏi khu rừng thì sương mù đã dày đặc, vây kín không gian, tạo thành một lớp màn mờ ảo, che chắn hết mọi tầm nhìn.

Sai Shinobu đưa mặt nhìn quanh, bốn bề chỉ là một màn trắng đục, đâu đó lẫn những vết nhờ nhợ của những thân cây cổ thụ ẩn mình dưới lớp sương bí ẩn, hình thành nên một bầu không khí âm u, có chút quỷ dị khiến hắn không khỏi không hưng phấn.

“ Chắc sẽ không lạc đường đâu.” Nhìn thì thấy trong khu rừng rậm rạp này chỉ có độc một con đường.“ Đường chỉ có một, sao có thể lạc được chứ. “ Hắn tự nhủ.

Vậy là hắn cứ đi, cứ đi.

Quái! Chỗ này hình như mình vừa mới đi qua rồi.

Hắn lại đi, lại đi, lại đi.

Hự, rõ ràng cái cây bị gãy này lúc nãy hắn vừa đánh dấu mà.

Hắn lại tiếp tục đi, lần này cẩn thận hơn, hắn khắc dấu lên một số cây mà hắn đi qua.

Cả ngày không ăn uống gì, vác theo đống gỗ to chà bá sau lưng, lại đi lạc lòng vòng nãy giờ, chân hắn càng lúc càng mỏi.

“Thôi, đành vậy. Ngủ lại đây một đêm, mai trời sáng rồi về cũng được.”

Hắn quăng đống gỗ qua một bên, kiếm một gốc cây to rồi ngồi xuống tựa vào đánh giấc, không quên giăng một vài cái bẫy dây xung quanh để đề phòng lũ thú rừng và mấy kẻ trộm gỗ.

* End flashback*

Khi hắn tỉnh giấc thì mặt trời đã lên cao, lớp sương mù hôm qua cũng đã tan biến hết. Hắn vội vàng rời khỏi khu rừng, vác theo đống gỗ lê lết đến hải cảng.

Nhìn quanh nhìn quất chẳng thấy bóng dáng ai, hắn hét lớn:

-MŨI DÀI, MAU RA MÀ NHẬN GỖ NÀY !

Hắn hét liên tiếp ba bốn bận, mới thấy bóng dãng gã từ xa chạy lại ( mà đúng ra là bay, gã này tài thật, sao có thể bay trên mấy nóc nhà như thế được chứ).

- Hì hì, anh bạn hơi trễ đấy nhé, làm gì cả ngày vậy? –Gã mũi dài châm chọc.

- Im đi! Nhận lấy này, 38 khúc gỗ tất cả đấy. Lấy đi và im miệng ngươi lại, nhớ đấy!

- Được rồi, được rồi mà! Tôi sẽ không kể với ai đâu. – Gã vẫn tiếp tục cười nhăn nhở. – Cơ mà anh làm tốt đấy, tôi có tý phần thưởng cho anh đây, coi như là tiền công nhé.

Nhận được:

• 7 exp, 50 Beri.
• +1 SM
• x 10 vật phẩm gốc gỗ quý.

Hừ, dù sao cũng được thêm tý tiền, thôi kệ cứ nhận vậy.

- Nhớ giữ lời đấy, nếu không lần sau gặp lại người ngươi sẽ bị chẻ làm đôi đấy ! – Hắn nhận phần tiền công, vẫn không quên buông lời dọa nạt.

Gã mũi dài vẫn cười hì hì :

- Rồi, rồi, biết mà! Tôi phải đi sửa chữa nốt mấy con tàu nữa đây. Tạm biệt anh nhé!

Gã vẫy tay rồi ôm theo đống gỗ phóng vọt đi về phía bờ phía tây.

“ Đi kiếm cái gì bỏ bụng thôi nào ! “ – Sai làu bàu, rời khỏi hải cảng giờ đã vắng lặng không một bóng người.

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 1:14 am


Ruby - Kaku | Sáng Tag 9 - Monat Thu - Jar 1 | Hải cảng
Nhiệm vụ tìm gỗ cho Kaku



- "Gửi anh, tất cả chỗ này là của anh, lấy hết đi, lấy mau đi~~~~~" Ruby khóc không ra nước mắt, trong khi người người nhà nhà chỉ cần 1 Tag là thực hiện xong nhiệm vụ kiếm gỗ, cô lăn lộn lê la trong rừng 3 Tag mới đủ gỗ hoàn thành nhiệm vụ.

Kaku gật đầu, cầm đi số gỗ cô vất vả tìm được, chêm thêm câu:
- "Đi đi!"

Và Ruby lại cắn răng rời đi, trong lòng đầy uất ức.

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 1:15 am


Nhân vật; Fukashi Hikari , Kaku.
Thời gian: Sáng – Tag 9 Monat Đông Jar 1.
Địa điểm: Lougetown -> Hải cảng.



“Không biết hôm nay có gì vui nữa không?”

Hikari tay vừa ôm ba lô vừa đi trên thềm đá của Hải cảng.

Mong là sẽ kiếm được chuyện gì đó để làm, thay cho những ngày nghỉ ngơi ngủ ngày đã qua. Đã mấy ngày từ khi cô tới đây, ngoài việc dẹp bão và ăn uống, ngủ trọ thì cô chưa làm được gì hay hỏ cả. Mới đây tìm được mấy trái cam cho Nojiko lòng cũng thấy vui vui. Nếu có người nhờ nữa thì cô sẽ giúp tận tình để rèn luyện sức khỏe vậy. Dù gì thì cô cũng cần tự rèn cho khả năng bắn đạn uy lực tăng lên, chứ cứ đà 2 phát là xỉu thì có mà nằm chờ chết.

Chợt, cô dừng lại, nhìn vọng gác gần đó. Người mũi vuông Kaku đang vừa ngắm biển vừa lắc đầu, thở dài.

Hikari bước tởi cạnh người kia và hỏi:

- Ông anh sao thế?

Người mũi vuông quay lại:

- Là cô à?- Tới giờ anh vẫn nhớ mặt cô bé đã cư xử như muốn làm chủ tình huống hôm đón tàu Journey.

- Gặp chuyện gì không vui sao?- Hikari hỏi tiếp, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như thường, không chút thay đổi.

- Cũng chẳng có gì. Chỉ là đang lo không biết làm sao kiếm gỗ ấy mà.

- Gỗ?

- Cô biết đó, tôi là người trông coi tàu thuyền ở đây, lại là một thợ đóng tàu. Tôi có sở thích kiếm mấy miếng gỗ quý để làm thuyền khi cần thiết, nhưng lại vì công việc ỏ đây cho nên…

- Hiểu rồi.- Hikari nhắm mắt lại, cười.

Kaku vẫn ngồi đó, nhìn biển.

- Vậy bao nhiêu thì đủ?

- 30. Khoan đã, cô nói vậy nghĩa là sao?- Kaku quay lại, dù đang buồn nhưng phản ứng của anh cũng không bị suy suyển nhiều, đặc biệt là với cái người đã trò chuyện với anh trước đó, mà lại là một cô bé yếu đuối nữa chứ.

- Thì giúp đỡ, vậy thôi. Nơi đâu có gỗ?- Cô bé hỏi tiếp, mặc kệ vẻ hơi ngạc nhiên của người đối diện.

- Rừng phía Bắc.

- Vậy thời hạn là bao lâu?

- Bao lâu cũng được, miễn có gỗ thôi.

- Vậy hẹn gặp lại.

Nói rồi Hikari chạy đi. Kaku nhìn theo bóng dáng cô bé ngày càng xa chỗ mình. Chợt mắt anh mở lớn:

- MÀ KHOAN ĐÃ. CÔ ĐI THẬT À?

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 1:16 am


Nhân vật: Annagas R. Milady | NPC Kaku
Thời gian: Tag 9/ Monat Thu /Jahr 1
Địa điểm: Hải cảng




- Ra nhận hàng nào~~~!!! Vừa đặt đống gỗ xuống mặt đất, Annagas đã gọi thật to, và anh chàng Kaku mũi vuông mau chóng xuất hiện.

- Xong rồi à. Tôi cứ tưởng cô quên luôn rồi cơ.

- Quên thế nào được, làm ăn mà. Hôm qua trễ quá mà chưa xong nên tôi đành về luôn.

- Làm xong là tốt rồi. Cảm ơn nhé, Tiền đây.

Nói rồi Kaku nhanh tay lấy ra 50 beli, đưa cho Annagas.

- Lần sau rỗi thì làm tiếp nhé.

- Tôi luôn rỗi mà, chỉ là vấn đề thích làm hay không thôi. Mà thôi, chào nhé.

Cô đưa tay chào anh thợ thuyền rồi quay người bỏ đi. Kiếm cái gì ăn cho hồi sức đã...

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 1:17 am


Nhân vật: Jun
Thời gian: AM Tag 9, Monat Đông, Jar 1
Địa điểm: Hải cảng



30 khúc gỗ có nhẹ gì cho cam, mà lại còn là gỗ quý nữa nên nặng là không thể nói, hai tay xách 30 khúc gỗ gỗ là chuyện không thể, nhìn quanh nhìn quất một hồi trên đường, cậu phát hiện có một chiếc xe đẩy ai để không kế bên một ngôi nhà. Rón rén bước lại gần, cậu chúc hết đám gỗ vào cái xe nhẹ nhàng nhất có thể, dĩ nhiên sau đó là dzọt lẹ rồi. Còn về chuyện có trả lại xe không thì sau này hẵng tính.

Đẩy xe đến ngoài bờ biển, cậu ngó nghiêng khắp nơi tìm gương mặt có cái mũi dài, bỗng nhiên có một bàn tay đặt lên vai làm cậu giật mình quay phắt lại rút dao găm ra. Sau lưng cậu không ai khác chính là Kaku, thật là làm cậu đứng tim nhưng có thể đứng sau lưng mà cậu không hề phát hiện thì anh ta có vẻ là một cao thủ không ngoa đâu.

_Sao rồi đủ số gỗ tôi yêu cầu không?

_Đếm đi, không những đủ mà còn dư đấy

_Chặt chỉ có 30 khúc gỗ mà mất hơn một ngày ư?

_Tôi lười với lại anh đâu có nói phải chặt 30 khúc trong vòng một ngày

Tôi chúc cả đống gỗ trên xe xuống đất, anh ta ngồi xổm xuống mà bắt đầu đếm từng khúc trong khi tôi ngồi vọc cát kế bên

_Ok đã đủ số gỗ, cậu cầm theo đống phần thưởng này mà rời đi được rồi

Nói xong anh ta đem đống gỗ chất ngược lại lên xe mà đẩy đi, không thèm đếm xỉa đến cậu, dám coi thường cậu à

_Anh để quên cây rìu này! - Dùng 5 phần công lực cậu vung mạnh cây rìu về phía anh ta chắc mẩm rằng 70% sẽ có máu đổ. Ai dè anh ta chỉ chụp lại cây rìu bằng một tay mà còn nói cám ơn với cậu nữa. Hừ! Câu đánh giá quá thấp anh ta rồi, rời khỏi đây thôi, trời có vẻ lạnh hơn trước rồi!

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 1:20 am


Nhân vật: Fukashi Hikari , Kaku.
Thời gian; Chiều – Tag 9 Monat Đông Jar 1.
Địa điểm: Lougetown -> Hải Cảng.



- Này.

Kaku đang quan sát tàu thuyền qua lại thì nghe tiếng gọi, anh quay lại. Thì ra là cô gái đã gặp anh hồi sáng – người đã làm anh hú hồn vì lời nói của cô ta.

- Này, đứng nói là cô kiếm được đống gỗ đó rổi nhé? Nhìn cô thế này tôi dám cá là cô khong khiêng nổi chục khúc huống chi 30.- Anh chàng mũi vuông, đứng lên, cố tình hơi cúi để nhìn ngang mặt cô gái đang ôm ba lô trong tay, giọng pha chút bông đùa.

Hikari chỉ nhắm mắt, khẽ cười rồi trả lời:

- Đừng coi thường người khác quá chứ. Tôi có quà cho ông anh đây.

- Quà gì?- Kaku lấy lại thái độ bình thường.

- Theo tôi.

Nói rồi Hikari dẫn Kaku tới một góc gần vọng gác và chỉ vào đống gỗ đang nằm lung tung bên thềm đá.

- 35 miếng chắc đủ rồi ha.

- À… ừ…

Kaku khá ngạc nhiên vì chuyện này. Một cô gái nhỏ nhắn, yếu ớt thế kia mà lôi được đống gỗ này về thì đúng là…

- Cô đem chúng về đây bằng cách nào thế?

- Mỗi lần đem 9 khúc về đây rồi lên núi lây tiếp. Cứ thế làm 4 lần, nên mới tới chiều đấy.

“Đứng như mình nghĩ, sức nhỏ này không có nhiều.” Kaku tự nhủ.

Hikari chỉ im lặng, giữ nguyên nụ cười trong lòng, ánh mắt hướng về một nơi nào đó trong thị trấn.

- Cô không sợ người ta lấy gỗ khi đi vắng à?

- Không. Nếu họ bản lĩnh thì cứ việc, tôi đây sẵn sàng tiếp đón.

“Nhỏ này bị sao vậy?”

- Thôi được rồi, cảm ơn cô nhiều nha.

Kaku nói lời cảm ơn rồi sắp xếp lại mấy khúc gỗ mà mình được nhận.

- Hẹn gặp lại.

Còn Hikari, cô bé chỉ dửng dừng cầm chiếc ba lô, nói lời chào và từng bước đi về phía thị trấn.

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 1:22 am

Nhân vật: Bóng Ma tại Loguetown
Thời gian: Tag 9/ Monat Đông/Jahr 1
Địa điểm: Hải cảng
____________

- Ù.. òa.... xí ngầu.. ai đó.. chơi đổ xí ngầu với tôi đi...

Con ma lại tiếp tục xuất hiện, tìm kiếm người có thể chơi xí ngầu cùng nó...



Được sửa bởi Lonely Leaf ngày 11/11/2014, 1:31 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 1:27 am


Ruby - Bóng ma | Chiều tối Tag 9 - Monat Đông - Jar 1 | Hải cảng


- "Ù.. òa.... xí ngầu.. ai đó.. chơi đổ xí ngầu với tôi đi..." Bóng ma rên rỉ, thảng thốt như thể nó đã cô đơn hàng trăm, hàng nghìn năm rồi.
Cũng phải thôi, thử tưởng tượng xem không ăn không ngủ không nghỉ bao nhiêu năm, vật vờ thì hẳn phải tuyệt vọng lắm.

Cái chính là sự tuyệt vọng của con ma này trong vài giây đã khiến một người con gái có trái tim mong manh sởn gai ốc, cứng đơ như cá nằm trên thớt chờ nấu canh. Ruby rùng mình, trăng thanh gió mát, sương mù dày đặc, giọng nói uốn éo vang lên thể hiện một tâm lý biến thái khó mà tả xết. Dùng hết sức lực và dũng khí quay đầu lại, Ruby chết trân khi nhìn hồn mà đang ở ngay sau mình với vẻ mặt "chúng ta là bạn nhé" nhưng theo một cách kém thân thiện hơn.

- "Xí ngầu....chơi xí ngầu ......với .... tô.....i.....i....i" Nói rồi bóng ma chìa trong "tay" ra một cục xí ngầu đen đen bẩn bẩn, kiểu như đồ cổ "vô" giá.

Nuốt nước bọt, Ruby nhận lấy cục xí ngầu nọ, rồi thả tự do cho cái cục xí ngầu ấy rơi ra nền đất.

Cục xí ngầu xoay tròn, xoay tròn rồi đánh uỵch ở con số 5.

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 1:30 am


Nhân vật: Francesco Veleno | Sai Shinobu | Ruby | NPC Bóng ma Loguetown
Thời gian: Buổi chiều - Tag 9/Monat Đông/Jahr 1
Địa điểm: Khu rừng âm u | Bến cảng



*flashback*

Anh hùng vs quái vật
(Hay hai thằng ngu vs sói rừng)



Hăm hở với ý nghĩ được động tay động chân phá hoại thoải mái, Francesco tót theo người bạn đồng hành zombie-man, hay nói toẹt ra là Sai Shinobu, mà với cái não rỗng ngu si có thừa, đãng trĩ vô hạn thì vẫn chẳng biết đến lúc nào Francesco mới nhét nổi cái tên-hết-sức-dễ-nhớ kia vào đầu.

Không cần phải dẫn đường, hắn ung dung bám theo Sai, vừa đi vừa ngâm nga một khúc nhạc bằng chất giọng vịt bầu, thưởng thức cái thú vui quan sát người khác. Có vẻ Sai khá thân thuộc với địa hình ở đây, hắn tự nhắc mình, bởi gã cứ thẳng đường tiến bước không hề đắn đo. Mà hồi ở trên tàu, có quá nhiều chuyện xảy ra nên hắn cũng chẳng để ý kĩ. Nhìn từ phía sau, trông zombie-man cũng khá bình thường như bao người, nhất là khi không nhìn thấy nước da xanh tái và đôi mắ đỏ rực. Đôi lúc Francesco muốn hỏi có phải anh ta là người thuộc dòng máu xanh Scandinavia không nhưng rồi lại quyết định giữ ý nghĩ đó trong đầu.

Sương trắng bao trùm, cây cối rậm rạp, xung quanh chỉ vọng lên tiếng bước chân của hai gã thanh niên giẫm trên lớp thảm mục. Francesco cầm hai thanh trường kiếm của ông chủ cửa hàng ra nghịch, chặt chém lung tung mấy thân gỗ và dây leo chằng chịt. Lá vàng, côn trùng rơi lả tả. Một con sâu róm đáp thẳng xuống cái đầu đen nhấp nhô phía trước. Thấy vậy, gã xoay kiếm lại, vụt một phát rất đẹp sượt qua đầu tên zombie. Tên kia theo phản xạ né gấp sang bên, và theo quán tính, con sâu róm đen ngòm cũng văng đâu mất hút, để lại một khuôn mặt xanh xám rít lên qua kẽ răng:

- Đừng nghịch nữa!

- Ờ, xin lỗi – Francesco giơ hai tay cầm kiếm lên cười trừ. Chứ hổng lẽ hắn lại nói thật là hắn làm sâu róm rớt trúng đầu tên kia?

Cả hai tiếp tục dấn bước vào khu rừng âm u mịt mờ. Francesco lại tiếp tục giở chứng ngâm nga:

…I'm not, I'm not myself
Feel like I'm someone else
Fallen and faceless
So hollow, hollow inside…

Không biết có phải giọng ca kinh dị của hắn đuổi hết thú dữ đi hay không mà đi mãi vẫn chẳng đụng ma nào để thử kiếm. Mỏi chân, chúng dừng lại nghỉ bên một con suối nhỏ trong vắt. Francesco vục nước lên rửa mặt, nhìn anh bạn mắt đỏ nhóm một đống lửa lên từ đống gỗ mục.

- Làm gì thế?

- Nướng cá dụ sói rừng – Sai đáp gọn lỏn. Không đời nào hắn lại nói trắng rằng hắn đói lả sắp không lết được nữa rồi. Biết làm sao khi hôm qua đã không có cái gì bỏ bụng, mới tờ mờ sáng đi nhầm tiệm vũ khí, đụng cái tên tóc vàng này và bị rủ rê đi săn sói?

Francesco không có vẻ gì là nghi ngờ, ngồi bệt xuống một tảng đá, lôi từ trong túi một con vẹt. Được tự do, nó giận dữ rú lên lao vào tấn công hắn bằng mỏ và móng vuốt.

- Tao xin lỗi, được chưa, con vật ngu ngốc kia!

Bỗng dưng không khí chùng xuống, vẹt xanh kêu toáng lên rồi sải cánh vút lên bầu trời, bỏ mặc gã chủ nhân “hờ” dưới mặt đất chưng hửng nhìn theo. Một thứ mùi hoang dã xộc đến nồng nặc từ bức màn sương trắng trong hình bóng mờ mờ, dần để lộ bộ lông trắng tuyết và đôi đồng tử sáng ngời.

Sai đang ngồi bên đống lửa, chọc chọc mấy con cá nhỏ chưa kịp chín, quay sang nhìn sói già với con mắt hằn học:

- Đây là thức ăn của tao!

Sói gầm gừ đáp lại, tỏ vẻ “Sói Già không thích điều này”, thận trọng từ từ đến gần hơn. Phía bên kia, Francesco vẫn đang trơ mắt ngồi trên tảng đá, nhìn cảnh tượng “nhân thú tranh mồi”, tự hỏi mình có nên can thiệp thì bất thần một luồng gió đầy sát khí hoang dã xộc đến. Lập tức, hắn tung mình, nhảy bật ra sau, khiến thú hoang mất đà, bay vọt thẳng sang bên kia, nhắm trúng hướng tên mắt đỏ đang ngồi nướng cá, hay chính xác hơn, đống lửa nóng rực, mà hạ cánh, theo sau là những âm thanh rất kinh dị. Và tất nhiên, đi tong luôn mấy con cá của anh bạn đồng hành. Gã quay sang nạt nộ:

- Xem anh làm gì bữa sáng của tôi này?!

- Không cố ý? – Francesco lốp cốp bò dậy từ trên mặt đất, vẫn đang cười sặc sụa cái tình huống bi hài mang tên “sói già cháy đuôi”.

Sai cũng đã đứng lên thủ thế, hay đúng hơn là tư thế “bánh mì kẹp xúc xích” giữa một con sói già và một con sói già cháy đuôi đương gầm gừ đầy giận dữ. “Sao chỉ tấn công có một mình tao là thế quái nào?”, gã tự rủa thầm nhìn cái nhếch mép của tên kia vẫn chưa hạ xuống. Lắc đầu, hắn rút kiếm ra, gì thì gì, chẳng phải hắn tới đây là để thử kiếm sao?

Francesco vẫn cười ngặt nghẽo, cho tới khi (lại) một con sói bên kia vồ hụt con mồi, bay sượt qua gã, cào rách mất một mảng quần. Thôi được, đến lúc chiến đấu nghiêm túc rồi. Nghĩ vậy, hắn cũng lôi kiếm ra chiến đấu. Trừ cái sự thật rằng hắn không quen dùng trường kiếm.

*end flashback*


* * *


Sau chuyến săn sói thành công (và có phần ngu ngốc) Francesco và Sai trở về thị trấn. Và chẳng hiểu bằng một phép màu nào đó, hắn mất dấu Sai trên đường ra khỏi rừng và cứ tiếp tục lang thang cho tới khi cảm nhận thấy những cơn gió mang hơi mặn của biển mới nhận ra mình đang ở bến cảng.Vứt cái ý nghĩ đi tìm tên zombie-man ra khỏi đầu, hắn quay bước tìm đường về lại tiệm vũ khí của ông già mũi đỏ thì chợt nghe thấy tiếng người vẳng trong không khí:

- Ù.. òa.... xí ngầu.. ai đó.. chơi đổ xí ngầu với tôi đi.

Chắc mẩm có tên điên nào đánh bạc thua mà phát điên, hắn lắc đầu mặc kệ. Sực nhớ tới con vẹt xanh vẫn còn đang ở trong túi, hắn tính tìm lại đám côn đồ để vứt trả cục nợ. Một cơn gió lạnh lại lướt qua, làm những sợi lông trên người hắn dựng đứng. “Mùa đông đến thật rồi!” hắn thầm nghĩ.

- … Xí ngầu.. ai đó.. chơi đổ xí ngầu với tôi đi…

Mắt hắn giật giật. Trời đã lạnh, đường còn không thấy mà cứ thích dọa mà! Được rồi! Chơi thì chơi, ông đây sợ gì!

Hắn lục túi, lấy ra một con xúc xắc không rõ từ đâu, ném tung lên trời rồi bắt lại bằng tay kia.

- Xong rồi đây. Lượn đi kiếm người khác chơi đi!


Trong bức màn sương bí ẩn, hắn thấy một bóng đen nào phía xa xa nhỏ con lơ lửng trong sương trắng. Hắn toan tiến lại nhưng cái gì đó vô hình níu chân hắn không cho đi…

Về Đầu Trang Go down
Lonely Leaf
Lonely Leaf
Hải Quân
Hải Quân

Berry Berry : 65

Tổng số bài gửi : 142

[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty11/11/2014, 1:31 am

Nhân vật: Bóng Ma tại Loguetown
Thời gian: Tag 9/ Monat Đông/Jahr 1
Địa điểm: Hải cảng
____________


- Ù... òa... các ngươi... là người thắng cuộ....c...

Nó rên rỉ 1 hồi rồi biến mất, để lại dưới đất 1 vật gì đó sáng loáng và lấp lánh..

Francesco Veleno nhận được 01 Bạch ngọc của ma
Ruby nhận được 01 Bạch ngọc của ma

Về Đầu Trang Go down

Sponsored content



[Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty
Bài gửi(#) Tiêu đề: Re: [Loguetown] Hải Cảng [Loguetown] Hải Cảng - Page 2 Empty

Về Đầu Trang Go down
 

[Loguetown] Hải Cảng

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 2 trong tổng số 4 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4  Next

 Similar topics

-
» [Journey of Dreams] Hành trình đến Loguetown
» [Drum Island] Hải Cảng

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Share the World :: Rainbow Pelican Nest :: Kỷ niệm VNS-